Ông Lái Đò
Tác giả: Nguyễn Hồ Bac
Đây Là Bài Thơ Dành Tăng Cho Bác Hồ Tình Tâm
Ông Lái Đò
Ai đã nghĩ về cuộc đời phiêu lãng ......
Ông lái đò chở mãi khách qua sông
Dòng sông êm và bao nhiêu lần sống dữ
Cả kiếp người chèo chống với phong ba
Một ngày kia có tiếng gọi đò giục giã
Ông bàng hoàng chợt nhớ người tráng sĩ năm xưa
Hùng khí đâu như sống lại năm nào
Bờ sông dịch người ra đi không trở lại
Ông vọng tưởng hồn thiêng người tráng sĩ
Mang chí anh hùng nhưng mộng vỡ tang thương
Ông lái chờ , chờ mãi nỗi niềm riêng
Người khách cũ năm xưa chưa trở lại
Vẫn mãi tiếp tiễn đưa và chờ đợi
Dòng sông trôi nước chảy vẫn đôi bờ
Bến đò quê không phải lầu hoàng hạc
Ông lái đò đâu phải khách văn nhân
Nhưng lòng ông trong sâu thẳm nổi niềm
Vẫn chờ mãi đợi hoài người tri ân cũ
Chiều xuống chậm ... nước trôi về vô định ......
Ông lặng nhìn trời thẳng với sông sâu
Cả một đời sống mãi kiếp qua sông
Chĩ còn đó những giọt buồn động lại
Thân Tặng Bác Hồ Tỉnh Tâm
Nguyễn Hồ Bắc
Đã được xem 2398 lần
Sưu tầm bởi: HoangClub
Cập nhật ngày 06/09/2007
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|