:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Nghệ Thuật Sống

Búp bê dị dạng

       

Đôi khi, người ta xa lánh những thứ đáng ra mình phải thương yêu

Mẹ ở trong phòng gọi với ra:

- Mây, con đi đón em giúp mẹ nhé! Hôm nay mẹ mệt quá…

Mây đáp vọng vào:

-Ứ ừ, con không đi đâu. Mẹ đừng bảo con, con không thích!

Tiếng mẹ cất lên nặng nhọc:

- Ba con với em My về nội rồi. Giờ ở nhà chỉ có hai mẹ con, không nhờ con thì mẹ biết nhờ ai? Thương lấy em con à…
  
Mây cảm thấy mắt mình cay cay. Phải, phải thương lấy em! Đã không biết bao nhiêu lần Mây nghe mẹ nói điều đó. Nhưng… Cứ mỗi lần Mây nhìn thấy em là mỗi lần Mây cảm thấy khiếp hãi, từng lỗ chân lông trên người Mây co rúm lại, run lên bần bật... Như thế thì thử hỏi làm sao mà Mây có thể gần gũi để chăm sóc, thương yêu em được?

Mây nhớ hồi em mới được sinh ra đã nghe mọi người nhắc đến bệnh Đao (DOWN) - một căn bệnh do rối loạn nhiễm sắc thể gây ra. Mẹ khóc ngất khi biết điều đó. Còn Mây, Mây thấy sợ và xấu hổ với bạn bè khi có đứa em trai dị dạng như thế. Cái đầu của em chỉ lơ thơ vài sợi tóc mỏng được gắn trên một cái cổ ngắn. Các ngón tay, ngón chân thì to bè, ngắn tũn. Da em trắng bệch, nổi gân xanh lè. Đặc biệt, cả khuôn mặtem toát lên một vẻ ngây dại khác thường: cái mũi tẹt không thấy sống, cái miệng trề với cái lưỡi dày luôn thè ra ngoài, đôi mắt thì xếch lên cứ đong đưa trông phát khiếp. Mây còn thấy sợ huống chi những đứa bạn của Mây. Khi trông thấy em, có đứa đã hét toáng lên, lần sau không dám đến chơi nữa. Tụi nó nói em là con búp bê dị dạng. Mây ghét em, em khiến người khác sợ hãi, khiến Mây không có bạn đến chơi nhà.

Năm nay, em đã 5 tuổi, Mây cũng đã vào học lớp 8 nhưng Mây vẫn chưa quen với sự có mặt của em trong nhà mình. Mây chưa một lần bế bồng hay ôm ấp em, tất cả những việc đó đều do em My đảm nhận khi bố mẹ bận việc. Ngoại hình đã vậy, trí não em cũng có vấn đề. Em không nói được một câu nào cho ra hồn, cứ ư… a… ngắc ngứ trong cổ họng những âm thanh vô nghĩa. Em My nói:“Chị để ý thì sẽ hiểu được em muốn nói gì, chỉ không rõ một chút thôi!”. Mây cũng không rõ điều đó vì có bao giờ Mây thử nói chuyện với em đâu… Mây chỉ hiểu rằng Mây rất ghét em, lúc nhỏ thì tại em là con búp bê dị dạng, lúc này thì tại em hay phá đồ đạc, làm ồn, vẽ bậy và còn làm những hành động kì quặc khi có khách đến nhà…
 
... mà quên đi việc phải yêu thương em.

Tiếng dắt xe lịch kịch của mẹ cắt ngang dòng suy nghĩ của Mây. Mẹ đang ốm… Mây từ trong phòng chạy vội ra, đón lấy xe từ tay mẹ, nói nhanh:

- Mẹ vào nhà nghỉ đi, để con đi đón em cho!

Hơi ngạc nhiên, mẹ dịu dàng hỏi:

- Thế con biết em học ở đâu chưa?

+ Dạ… không ạ! Con xin lỗi… - Mây rụt rè đáp. Một cảm giác xấu hổ tràn ngập trong lòng Mây. “Là chị mà Mây không biết em mình đang theo học ở chỗ nào…”

- Con đến trường dành cho trẻ em khuyết tật, đường Bùi Thị Xuân, con nhé!

Mây đạp xe theo lời chỉ dẫn của mẹ, chiều cuối năm, gió từ mặt dòng Hương Giang thổi hắt lên con đườngcho cảm giác mát nhẹ nhàng. Mây dừng xe trước cổng trường của em. Lũ trẻ đang chơi ngoài sân. Một sơ có gương mặt phúc hậu đi ra, khẽ gật đầu chào Mây. Sau khi biết Mây đến đón em, sơ gọi: "Lâm, có chị tới đón nè con..." Mây thấy từ đằng xa, em đang chơi đu quay liền chạy ra mừng rỡ reo: “a…ị…!” Tiếp đó, em chạy vào lớp lấy cặp sách rồi quay ra, vòng tay lễ phép chào sơ trước lúc về. Sơ nói với Mây: “Các em ở đây, đứa nào cũng thật thiệt thòi, tội nghiệp lắm! Mình cố bù đắp cho các em đỡ cô độc cháu à!”

Chào sơ ra về, Mây lại thấy mắt mình cay cay, những lời nói của sơ khiến Mây thương em đến lạ… Suốt bao năm qua, Mây chẳng làm nổi gì để bù đắp cho em…
Đã được xem 2028 lần
Sưu tầm bởi: natili
Cập nhật ngày 27/07/2008


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
Bài mới hơn ...
 
Bài cũ hơn ...
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Những câu nói hay dành tặng người ấy
4 loi ban gap phai trong tinh yeu
MẬT MÃ DA VINCI
Những câu chúc tết hay cho bạn
13 Lời Khuyên Cho Cuộc Sống
Nghệ Thuật Tỏ Tình
30 giây đủ để làm gì?
Giá trị của cuộc sống
THÍCH MỘT NGƯỜI
Đức phật và kẻ ngoại tình
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha