"Tớ yêu cậu, thứ tình yêu vị kỉ. Tớ đã yêu cậu, thứ tình yêu mà tớ trao cho cậu, nó là duy nhất, nó tồn taị, để tớ thấy trái tim tớ, nó rung cảm, nó đã từng đau khổ, nó đã từng khóc. Ô hay! TÌnh yêu, tớ bít nó là hạnh phúc, nhưng nó còn đau khổ. Tìm đến tình yêu, là huớng đến hạnh phúc, và sẵn sàng chịu khổ đau...
Tình yêu mà tớ dành cho cậu...phải chăng là sự ra đi của tớ...
Tình yêu mà tớ dành cho cậu...phải chăng là nhìn cậu hạnh phúc bên người ta...
Tình yêu mà tớ dành cho cậu...phải chăng là buông tay...
Tình yêu mà tớ dành cho cậu...phải chăng là quay mặt đi và che giấu nuớc mắt của tớ...
Tình yêu mà tớ dành cho cậu...phải chăng là nụ cuời của cậu và nguời ta...phải chăng tớ là nguòi thứ 3, là nguòi tồn tại trong tình yêu như 1 cái bóng... 1 cái bóng, chỉ đi sau, mãi chỉ đi sau..."- Tớ đã từng suy nghĩ như thế, và tớ bít là ko nên...
Tớ vẫn đang yêu cậu, cháy bỏng và nồng nàn... và cậu cũng thế...nhưng tớ vẫn rất suy nghĩ những suy nghĩ ko đáng nghĩ, tớ sợ mất cậu, sợ ngày nào đó, trên con đuòng mà tớ đi, con đuòng đó, thiếu cậu...
Tớ mỉm cuời...
Tớ mún cậu hạnh phúc, và thứ hạnh phúc đó, cho dù là khổ đau sẽ đến vs tớ. Tớ bít chứ, nhưng tớ chấp nhận...
Tớ mỉm cuời... Ít ra, tớ cũng đã hi sinh tình yêu của tớ cho nguòi tớ yêu, và đó là tình yêu, tình yêu đích thực... Tớ sẽ đi, và dừng laị, đi típ, và dừng lai, quay laị. À! ra là tớ, vẫn nhận được thứ tình yêu giống như tình yêu mà tớ trao cho cậu...
Tớ cuời thật lớn, và nắm tay cậu..
Bên tớ nhé?
Uhm...