Cuộc đời tôi là chuỗi ngày đau khổ
Bắt đầu ngày tôi cắt bước vào yêu
Rồi từ đó cuộc sống cứ tiêu điều
Làm cho tôi mỏi ngày càng chán nãn
Chuyện học hành của tôi càng ngắt quảng
Nguyên nhân là bởi hai chữ tình yêu
Chuyện tình tôi như cành lá liêu xiêu
Chờ gió đến là cành cây sẽ rụng
Bao lời nói của tôi điều vô vụng
Khi mà người nào đâu có yêu tôi
Thôi thì thôi giơ cũng quá trễ rồi
Còn chi nữa là ba0 câu hẹn ước
Linh hồn tôi giờ chỉ là dòng nước
Trôi bồng bềnh rồi chẵng tấp vào đâu
Gương mặt tôi mang một nét ưu sầu
Khi trái tim tôi đã dần khô héo
Con đường yêu là con đường cong quẹo
Chạy lòng vòng rồi cũng sẽ vở tan
Thôi thì thôi nay đã quá lở làng
Chỉ mong sao được một lời an ủi
Chuyện tình tôi sao thật là ngắn ngủi
Câu chuyện buồn tôi kết thúc từ đây.