Anh đi giữa mùi thơm ngào ngạt
Hoa gì nở trắng khắp đường khuya?
Anh dừng lại vín cành hoa mới
Ấp lại bàn tay một nhánh rồi.
Không phải mùi hoa sữa đâu em
Vẫng tỏa hương trên đường phố vắng
Như ngày nào chúng ta im lặng
Trong vườn khuya Hà Nội không người.
Hoa tên gì có biết đâu em
Anh chỉ biết hương này dịu lắm
Nếu thiên thần rút tên ngắm bắn
Tim anh sẽ gục dưới hoa nằm.
Ôi thiên thần hóa kiếp bao năm
Dưới trời khuya hoa nào đằm thắm
Để cho anh phút dây yên lặng
Nhớ em buổi ấy ánh trăng rằm.
Mùa hoa ấy đi suốt cuộc đời
Như chim trời săn cá vượt đôi
Như tiếng vang vọng từ vách núi
„Tiếng động nào thúc giục không nguôi”?
Anh thấy mùi hương này lạ lắm
Hương đầu mùa thức đợi quanh năm
Màu trắng sáng bừng trên cành biếc
Hoa tình yêu thức dậy lúc trăng rằm.
Trên đường khuya Budapest, 07/05/2012