:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T

kklisures123
  Welcome to kklisures123`s blog!
Blog | Lưu bút | Hình ảnh | Nghe nhạc | Avatars | Games | Bài viết
Về trang chủ Vào diễn đàn Những câu hỏi thường gặp
:: kklisures123  
Xem lưu bút
Xem thông tin
» Gửi tin nhắn
» Kết bạn
 
 
MY BLOG  
» Bài viết của blog
¤ Hình ảnh của tôi
» Bộ sưu tập Avatars
° Games tôi chơi
¤ Truyện tranh tôi đọc
» Gửi bài viết lên web
° Nghe nhạc - Xem phim
 
 
THỐNG KÊ BLOG  
  » 2120 lượt truy cập
  » 0 bài viết cho web
  » 0 bài viết cho blog
  » 0 album nhạc
  » 0 ca khúc
  » 0 truyện tranh
  » 0 avatars
 
WEBSITE YÊU THÍCH  
 
ĐĂNG NHẬP  
 
 
THUNG LŨNG HOA HỒNG  
Tình Yêu
Tin Học
Giải Trí
Học Ngoại Ngữ
Kỷ niệm áo trắng
 
NHÀ TÀI TRỢ  
 
 
Tình Yêu  
Xu thế hôn nhân hiện đại
Theo các nhà tâm lý học trên thế giới, hôn nhân cũng giống như những vấn đề xã hội khác, luôn thay đổi cho hợp với cuộc sống của con người trong thời điểm ấy. Cùng với nhiều thay đổi khác, sự bình đẳng giới và vị thế của phụ nữ ngày nay làm biến đổi mạnh mẽ những quan niệm hôn nhân truyền thống.
...Nhìn lại ...Suy ngẫm và hãy nhớ...Giữ chặt...

vậy tại sao ngay bây h ta ko nắm lấy nó
giữ nó thật chặt và nhớ đừng bao h để nó mất đi
bởi vì khi đó...

Hãy nghe những gì tôi không nói ra
Các bạn đừng để tôi đánh lừa, đừng để tôi đánh lừa bạn bởi gương mặt tôi đã thể hiện. Vì tôi đang mang mặt nạ, tôi mang cả ngàn mặt nạ, những mặt nạ mà tôi sợ phải gỡ ra mà không một mặt nạ nào bạn nhìn thấy đích thực là chân dung tôi cả. Giả vờ là một nghệ thuật. Đó là bản năng ..........
Cảm Xúc Khj Yêu
em chính là người đã giải thoát cho anh. Anh chỉ sợ rằng một ngày nào đó em cũng như Phương , rồi cũng bỏ rơi anh
Ơi Lễ Tình Yêu !

Tôi là người duy nhất trong gia đình sống gần viện dưỡng lão, nơi ông tôi đang được chăm sóc, cho nên ngay khi ông trở cơn đau trong những ngày cuối đời, tôi là người được gọi đến đầu tiên. Khi đến bên ông, tôi chẳng biết mình có thể làm được gì. Nhìn ông đang nằm đó đau yếu, tôi chỉ biết ngồi kế bên, nắm chặt bàn tay gầy gò và nói: “Con yêu ông lắm. Cảm ơn ông đã luôn ở bên con”. Và thoáng im lặng, tôi nhẹ nhàng thả tay người ra. Ông đã ra đi!

 
Copyright © 2006 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved.