Vào năm thứ hai đại học, mùa hè được nghỉ học hơn hai tháng, lợi dụng thời gian rảnh rỗi này tôi xin đi làm full time ở hãng chế tạo slipper (dép đi trong nhà) mong kiếm thêm tiền để dành khi vào học, công việc không nặng nhọc lắm nên đa số là công nhân nữ tuổi từ 20 đến 26, sức gái bẻ gãy sừng trâu.
ùa đông xa nhà, thị xã như lạnh hơn. Mọi người chỉ muốn nằm trong chăn hay ngồi bên chậu than hồng để xua đi cái rét. Nó thì khác. Nó muốn được ngồi sau xe để người ấy đưa đi lang thang trên nhữg con đường đã quá đỗi thân thương. Để rồi khi hai tay đã lạnh cóng thì nó thích thú áp vào lưng người ấy để nghe tay mình ấm dần lên. Người ấy cười và bảo nó khôn ghê. Vậy mà trên lớp dù đã đóng kín cửa nó vẫn rên rỉ kêu cóng tay quá. Người ấy cười cười rồi đưa nó đôi găng. Nó chỉ lấy một chiếc mà sao vẫn ấm cả hai tay. Đôi găng tay bạn tặng nó cất kín trong hòm. Người ấy có biết… Mùa đông nó không hề lạnh!
Một cô gái hỏi bạn trai của mình : -Tại sao anh yêu em? -Sao em lại hỏi như thế, làm sao mà anh tìm được lí do chứ! - chàng trai trả lời -Không có lí do gì tức là anh không yêu em