Nắng ơi sao không lên ,màu mắt em giấu bao buồn phiền. Từng cơn mưa, rơi trong sầu nhớ. Nhớ anh thơ thẩn trong từng tiếng mưa bâng khuâng. Gió ơi sao không đưa làn tóc e cuốn theo ai đi. Giọt sương tan trên những cánh lá. Nhớ anh sương rơi trên từng lối đi cô dơn. Mưa rơi mãi, cuốn trôi đi bao tháng năm êm đềm sánh đôi. giọt sương rơi, xóa tan
Vânơi, anh đang ở rất xa em,và anh rất nhớ đến em. Anh tự hỏi ko biết rằng em có mệt mỏi ko khi đêm nào cũng xuất hiện trong giấc mơ của anh? Dù anh rất muốn quên đi hình bóng của em nhưng dường như đó chỉ là những cố gắng vô ích. Bóng dáng em đã khắc lên tim anh 1 vết thương dài!