Buổi sớm mai. Trời vừa mới sáng mà mặt trời đã chiếu vào mặt Hiên không cho cô có thêm thời gian ngủ nướng. Khẽ chớp làn mi cong vút, cô vươn vai, bước ra khỏi giường.
Đời người như đời sông, như cuộc sống hoà tan với thời gian, luôn trôi đi nhưng không ngừng đổi mới, mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế. Tất cả dòng sông rồi sẽ đi về biển, từ biển bao la sẽ rót vào những lòng sông mênh mông tràn đầy, mạch luân lưu không ngơi nghỉ ấy là cuộc sống. Sẽ không bao giờ có cái chết vì nơi tận cùng cũng là khởi thủy cho những mầm sống mới...