Đáng buồn thay anh chưa nghe dứt lời em nói mà đã ra đi, vì anh chính là… cuộc sống của em.
Em rất buồn nhưng chợt nhận ra hình như trái tim anh và em đã nhìn về hai hướng. Sự chia ly này là điều tất nhiên trong cuộc sống và em nhủ thầm rồi tình yêu sẽ lại trở về.
Cũng không biết do cuộc sống trớ trêu hay số phận đầy nghiệt ngã mà tình yêu cứ đùa giỡn với trái tim mong manh dễ vỡ nơi em.
Em vẫn mỏi mắt đi tìm anh và hy vọng một ngày không xa nào đó em tìm được. Mong rằng khi ấy, em dẫu là một cô gái không xinh xắn, thông minh như ai đó, nhưng có thể là điểm dừng mang đến sự an lành trong trái tim lãng du của anh…
Em có quá tham lam không khi không muốn là một cô gái bao dung, vị tha nữa. Vì nếu thế, em sẽ lại vuột mất tình yêu của mình. Em sẽ cố giành được trái tim một người cho riêng mình…
Khi ấy chắc anh không còn nhìn thấy sự dịu dàng, nhu mì của em mà là hình ảnh một “sư tử hà đông” hay “hoạn thư” thời nay.
Đừng vội trách hay kết tội em anh nhé!
Vì yêu anh mà em đã đổi thay, vì gia đình của anh và em mà có lúc em trở thành một người hơi xa lạ.
Lúc ấy hãy cố gắng nhớ về những khoảnh khắc ngọt lành giữa chúng mình. Anh sẽ nhận ra em vẫn là em của ngày xưa, vẫn là chú mèo ngoan bướng bỉnh, đang cố gắng giữ gìn những thứ thuộc về mình. Hãy đừng thôi yêu em…
Giờ đây, sau những đắng cay mà chúng ta nếm trải, thật ngọt ngào khi nhận ra nhau giữa muôn triệu con người. Em thầm cảm ơn người yêu em trước đây.
Anh ấy ra đi và làm em nhận ra giá trị của chính mình khi chỉ là một cô gái hiền lành, nhút nhát, không một chút tự tin bản lĩnh để nhìn cuộc sống và nhìn anh ấy.
Chính sự tự ái của tình yêu đã qua trui rèn cho em sự tự tin vào chính mình khi đón nhận tình yêu nơi anh. Em nhận ra cuộc sống không bao giờ đứng yên và mọi thứ chúng ta có hoàn toàn có thể biến mất ngay trước tầm mắt. Vì vậy, hãy vui sống. Sự tự tin sẽ khiến con người ta trở nên xinh đẹp…
Hứa với em đừng buông lơi vòng tay anh nhé, hãy giữ chặt em.
Dù cuộc sống có nhiều phong ba thử thách cũng đừng để lạc mất nhau…