Làm sao tôi không khóc cho được? Khi mà, vào lúc anh cần đến tôi nhất... tôi lại không có ở đó. Tôi ôm tấm ảnh vào lòng, nước mắt rơi lả chả khi tôi thì thầm với linh hồn anh.
Có một người rất nghèo, chuyên làm nến và bán nến. Tuy nhiên chẳng mấy
ai mua nến cả. Ông cũng ít giao thiệp nên càng ngày càng sống khép kín
với mọi người. Cứ mỗi buổi tối ông đóng cửa, tắt đèn, tự giam mình trong
nhà và than thầm về số phận.