Tôi bước lên đồi, bỏ lại đằng sau những mệt nhọc lo toan của cuộc sống thường ngày . Dưới kia, ánh mặt trời lấp lánh dát một một màu vàng lên mặt biển xanh, tạo nên một khung cảnh tuyệt vời. Một làn gió thoảng qua, vài cánh hoa rơi xuống điểm xuyết thêm chút sắc hồng trên đồng cỏ xanh trông như thảm nhung êm mượt.
Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.
Những con đường hoa sữa giờ chỉ còn bước chân em qua...
1. Em đã thích Quân từ bao giờ nhỉ? Mới đầu, em cứ lặng lẽ tìm khoảng trống cho riêng mình để được nhìn ngắm anh, để khi về nao nao lòng thấy nhớ. Thời gian dần trôi và em gửi vào trong đó nỗi nhớ và tình yêu của em dành cho anh.