It seemed to drift like the softest of winds, floating effortlessly in the air, the audible sound of peace. A peace so deep and profound that there were no words adequate enough to describe it. It filled her heart and soul with an intangible joy that superceded everything else that she had ever known. It was peace and it was love. It was music that was love in search of a word.
Tôi yêu em như đại dương nổi sóng Cuồn cuộn dâng tràn như tiếng nói con tim Từng lớp sóng xanh như trúc cạn nỗi niềm Của trái tim yêu đang thét gào khao khát
Chiếc nhẫn được tết từ những sợi cỏ mảnh mai ngắt ở ven hồ. Khi người con trai lồng chiếc nhẫn vào ngón tay cô gái, nó vẫn còn phảng phất hương cỏ và xanh nguyên. Mặt trời đỏ ối lẩn sau những tàu lá sen xanh thẫm. Những tia nắng cuối cùng rớt xuống mặt hồ. Trong buổi hoàng hôn đó, chiếc nhẫn cỏ thay cho một lời tỏ tình.