Ngẫu hứng nào mà nhà thơ nữ đã tha thiết với tuổi hoa của một đời người như thế? Mùa kết trái có khi ngọt khi chua, khi sai mọng khi đèo đọt, sâu rữa. Nhưng hình như khi đã trưởng thành rồi người ta thường ít nhiều thèm thuồng nhìn lại tuổi thơ mình với tiếc nuối.
...Tiếc nuối với ân hận, anh cầu mong sao cho các em còn giữ mãi được những hồn nhiên vô tư của tuổi mình, để màu áo trắng kia đừng vội bay, để...
Ghé vào một quán ăn bên đường, thong thả ngồi xuống ghế gọi thức ăn, tôi bâng quơ nhìn phố phường tấp nập... Tôi chợt thấy một ông lão bán vé số đang cặm cụi...nhặt rác!
Tình cờ một buổi chiều ghé quán cà phê có gốc phượng rực rỡ, bất chợt tôi nhớ anh da diết. Tại chiều nay buồn và yên tĩnh quá, hay tại tiếng nhạc “mùa hè đi qua rồi, tình yêu cũng qua rồi...” đang nhè nhẹ vang lên?