Đêm nay buồn ,ánh trăng cũng nghiêng hơn Trời trở lạnh ,một mình em đơn lẻ Chân mỏi mệt ,bước qua thời tuổi trẻ Giờ nhìn lại mình ...tay trắng vẫn trắng tay
Sinh tôi, mẹ nằm “ổ” một lúc với chị dâu cả, ở hai đầu buồng của một căn nhà. Mẹ đã ngoài năm mươi, lại chạy chợ luôn, đôi ba ngày mới đảo qua nhà nên thường tôi phải bú chực chị dâu.
Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó