Anh nằm cạnh tôi, tiếng thở đều đều. Có lẽ anh đã ngủ sau những giây phút thỏa mãn sự hoan lạc. Tôi thấy mình là đàn bà tự lúc nào. Tôi không ngủ được, quay sang ngắm nhìn anh, kẻ đã cướp đi cái quý giá nơi tôi từ vài tháng trước.
Một bài thơ sử dụng khá nhiều vốn từ tin học và hai bài thơ kia vẫn là cấu tứ và cách gieo vần quen thuộc. Dù gì đi nữa, cả ba tác giả trẻ đều tìm cách thể hiện tình cảm của riêng mình qua mỗi bài thơ. (Nhà thơ Lê Minh Quốc).
Anh ấy khiến cho lòng tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Biết tôi nhận lời yêu anh, bạn bè nửa đùa nửa thật: “Có người yêu “đào hoa” thế tha hồ mà giữ gìn nhé. Tôi chỉ cười. Ừ thì công nhận là anh khá đẹp trai, lại ăn nói có duyên, dễ “hút hồn” người khác. Nhưng yêu nhau, tin tưởng nhau là chính, chứ suốt ngày lo giữ nhau, thì còn gì là tình yêu nữa.