Quả thật, chiếc xe đạp của Tí trông rất dị kỳ. Sườn vàng hoe. Niền gỉ sét. Vè sau cong lên như đuôi ngựa. Tay cầm vểnh cao, chẳng khác nào đôi tai lừa. Tí 14 tuổi, đang độ “nhổ giò” cẳng dài lêu khêu, cưỡi con vật bằng sắt kêu cót két ấy, đôi vai nhô cao và cổ thụt đâu mất, trông thật khó nín cười.
“Hành khách chú ý. Chuyến bay số... đi... đã đến giờ xuất phát. Hành khách nào còn ở phòng chờ ra ngay cửa số 9 để lên máy bay...”. Trình đứng dậy, bắt tay tôi thật chặt, mắt nhìn sâu vào mắt tôi, rồi bước vội vào phía sau cánh cửa ngăn cách. Chiếc máy bay màu xám bạc vòng đi vòng lại trên đường băng rất lâu trước khi lao vút lên bầu trời xanh thẳm...
Có một chàng trai bước xuống phố cầm trái tim mình trên tay và tuyên bố rằng: "trái tim tôi hoàn hảo nhất" mọi người ngắm nhìn trái tim và công nhận rằng trái tim anh rất hoàn hảo và đẹp nó không có lấy một vết trầy xước nào.