Tonic Anh đi tìm... Em của ngày xưa...
|
Entry cuối! Có nỗi đau nào dịu dàng đến thế? Buồn thoảng qua như cơn gió chớm hè non nớt, hay những giọt nước mắt giấu kín tận đáy tim...?
|
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau mà là yêu người khác.
Anh sẽ nắm tay một người con gái
Dịu dàng hơn cả vuốt tóc em ngày xưa
|
Is it love? Đó có fải là tình yêu? ♥ Yêu là khi cảm xúc, đam mê, lãng mạn của cuộc tình qua đi, bạn nhận ra rằng mình vẫn lo lắng cho người đó.
|
Ngủ ngoan nhé, ngày xưa ơi... Đêm, cơn gió nghịch ngợm làm tóc bay, xe lạnh.
Hoa sữa vô tình đánh rơi chút hương thoang thoảng.
Thu nhẹ nhàng cất những bước cuối cùng giơ cánh tay cầm thời gian đưa cho Đông.
Một chút nồng nàn mang tên em quay về...
|
Giả vờ thôi anh nhé! Giả vờ đụng khẽ tay anh. Nhưng anh phải giữ tay em lại, thật lòng đấy nhé.
|
Chia ly Em cứ đi, về phía cuối chân trời
Mặc anh đợi - một ví sao, của riêng anh - bé nhỏ
Xòe tay hứng, có - không, rồi không - có
Chẳng còn gì... sót lại... cho nhau
|
Phải chăng...? Có phải giờ đây có một người đang thay anh bấm số 09... và bấm nút gọi...?
Có phải tiếng chuông quen thuộc ấy đã không còn dành cho anh.?
Có phải mùa đông ở đây sẽ dài hơn mọi năm...?
Có phải rồi thời gian qua đi, nỗi nhớ em sẽ không còn làm anh đau..?
Có phải mai đây, vào 11h11, anh sẽ khóc...?
|
Lại là mưa.... Có phải người ấy đã đặt lên môi em những cánh hồng, để vầng dương kia thêm tươi thắm? Có phải ánh nắng mơn man bước ra từ đôi mắt biếc, mà sao có sắc màu hiện phía trời xa? Em vẫn hạnh phúc, dù là thiếu anh, phải không?
…
Mưa, mưa rả rích…
Gió, gió miên man…
Lạnh, lạnh tê tái…
Buồn, buồn vì ai…
|
Yêu và thích Yêu bắt đầu từ đôi mắt. Thích bắt đầu từ đôi tai. Nếu muốn thôi không thích một người ta đã thích. Chỉ cần bịt tai. Nhưng nếu cố gắng nhắm mắt lại
|
|