Có đôi lần nhặt những cánh hoa rơiEm thấy lòng bồi hồi xao độngMà giờ đây giữa cánh đồng gió lộngHái bông hoa may thấy bình ổn lạ kìMột buổi chiều khi ngủ thiếp điEm chợt thấy giấc mơ rất lạTrời vào thu gió đang trút láEm và anh trên cánh đồng cỏ mayNgồi bên anh ngắm những vầng mâyChưa bao giờ thấy hoa may nhiều đến thếHoàng hôn thu toả ánh vàng dịu nhẹMắt xa xăm anh nhìn phía chân trời...Thời khắc chiều cứ êm ả dần trôiChợt anh bảo có bông may màu đỏHoa may đỏ chẳng bao giờ cóMà ngu ngơ em cứ bắt anh tìm Anh đứng lên sau phút lặng imDặn em cứ chờ rồi anh đi mãiEm vẫn đợi mà anh không quay lạiXung quanh em gió dạo khúc nhạc buồnChiều mờ dần rồi tắt bóng hoàng hônTrong mắt em hoa chuyển thành sắc tímEm vẫn ngồi giữa không gian im lịmGỡ bông may trên áo đợi anh về...Giờ đây ngồi trên cánh đồng quêChợt nhớ lại giấc mơ xưa cũLời hứa cỏ may đẹp cả trong giấc ngủVẫn ngân nga khúc hát đợi người về...