:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Khoảng Trống

        Tác giả: SưuTầm

Từ ngày chia tay thời sinh viên mình đã không gặp lại nhau, giờ anh ở đây, bên kia đầu dây điện thoại, vẫn giọng trầm và ấm. Anh nói “mình gặp nhau đi”. Thoáng run và lưỡng lự, em gật đầu đồng ý.

Cơn mưa mùa thu đến bất chợt. Em ngắm mình một lần nữa trước khi đến gặp anh. Quán cà phê nhỏ trên đường Cầu Giấy quen thuộc ngày xưa, hôm nay lại có anh chờ em như thủa trước. Mặc trời mưa, em vẫn đi, lòng xốn xang, tràn cảm xúc.

Anh ngồi đó, chững chạc hơn xưa. Nước da xạm đi vì cái nắng gay gắt khắc nghiệt của Miền Trung sau chuyến công tác dài. Ngồi xuống ghế mà thấy không gian sao rộng thế, chân tay thừa thãi thế? Anh bắt đầu câu chuyện bằng lời nói bâng quơ: “Trời mưa đẹp quá em nhỉ?”. Em mỉm cười và lặng nhìn xa xăm.

 Một chiếc lá vàng rơi kéo em về thực tại. Em hỏi anh đủ chuyện, bắt anh kể cho nghe về công việc, về  những vùng đất mà anh đã đi qua. Và vẫn giống như ngày xưa, em đòi quà của anh dù biết anh không có gì ngoài cuộc gặp mặt ngày hôm nay. Chuyện ngày xưa, chuyện ngày nay cứ thế được sống dậy, được thêu dệt bởi anh và em.

Chia tay quán cà phê, anh và em lại chọn hành trình quen thuộc ngày xưa là vào công viên Thủ Lệ. Sau cơn mưa, cây cối như xanh hơn, gió lồng lộng thổi. Đi bên nhau chuyện trò ngắm cảnh, chợt bàn tay anh tìm đến bàn tay em. Theo phản ứng tự nhiên, em rụt lại, ngượng ngùng rồi im lặng khiến anh cũng bối rối…

Thời gian đã tạo khoảng cách giữa hai ta. Ngày còn sinh viên, em đã chờ đợi từ anh một câu nói, chỉ một câu nói. Nhưng mỗi khi đối mặt với em, câu nói đó anh khó diễn đạt thành lời? Anh vẫn lặng lẽ quan tâm em từng bước. Em tự an ủi rằng anh đang trao cho em một tình yêu không có lời, em cũng yêu anh và hạnh phúc.
 
Ngày em ra trường về quê công tác, tiễn em ra xe anh cầm tay mà rằng, “dù em đi đến đâu, hãy nhớ nơi đây luôn có anh chờ đợi”. Và một tiếng yêu muộn màng anh đã trao. Xe lăn bánh, em vẫy tay, quay mặt đi cố giấu giọt nước mắt. Xe vụt qua, để lại sau lưng chàng trai đất Hà thành…

Sau hai năm, em trở lại Hà Nội, anh đã đi công tác xa. Mỗi chiều về đi dọc trên con phố, mỗi chiếc ghế, mỗi hàng cây đều gợi lại trong em những kỉ niệm ngọt ngào. Mọi thứ vẫn còn đây mà giờ anh xa xôi quá! Em chờ đợi được gặp anh, mong được đi bên anh mỗi khi chiều về, nhưng hôm nay, anh đang ở đây, bên cạnh em mà như xa lạ. Em rùng mình sợ hãi khi môi anh tìm đến môi em, ánh mắt em cố tình lẩn trốn khi ánh mắt anh tìm.

Anh thở dài lặng lẽ, sự im lặng đến tái tê. “Em không còn yêu anh nữa phải không?”- bất chợt anh hỏi. Dường như em cũng mạnh dạn thẳng thắn hơn khi nói với anh rằng, khi xưa em đã yêu anh một tình yêu hồn nhiên trong trẻo. Nhưng thời gian trôi đi, em chợt nhận ra, giữa hai trái tim vẫn chung nhịp đập là thứ khoảng cách khó có thể lấp đầy. Anh là trai Hà thành, còn em chỉ là cô gái miền sơn cước. Anh thông minh tuấn tú, em chỉ là cô gái trung bình về mọi mặt. Anh có tương lai rộng mở, còn em đang đứng ở ngã ba đường. Em không muốn mình là gánh nặng cho anh, em muốn anh sẽ thật hạnh phúc và xứng đáng được hạnh phúc.

Hãy xem những kỉ niệm ngày xưa như truyện cổ tích,  cổ tích đời thường nhưng đẹp đẽ. Tình yêu dở dang sẽ trở thành bất tử. Em không mong anh yêu em mãi nhưng em mong ở một góc khuất trái tim anh có khắc tên em.

Mùa thu 5 năm về trước mình gặp nhau. Mùa thu này mình xa nhau không hẹn ngày gặp lại. Hương hoa sữa tỏa lặng lẽ, gió thổi nhè nhẹ, mặt hồ lăn tăn gợn sóng. Mọi cuộc chia tay em đều khóc, nhưng cuộc chia ly này em thấy lòng mình thanh thản.

Vì lẽ, yêu anh đâu nhất thiết phải ở bên anh. Yêu anh là mong cho anh được hạnh phúc. Dù không đi cùng nhau đến cuối con đường, nhưng mỗi bước anh đi luôn có ánh mắt em dõi theo và khích lệ.

Đã được xem 2753 lần
Sưu tầm bởi: NhiThieuGia
Cập nhật ngày 20/10/2008


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha