Có lẽ em là nguời hay mơ, nhưng anh biết ko điều mà em mơ uớc nhất là sẽ có 1 nguời yêu mình và em cũng yêu nguời đó! em uớc cả cuộc đời này chỉ yêu 1 nguời thôi, thế là đủ. Ước nguời đó hiểu em, yêu em, ko bao giờ phản bội em, một nguời đến làm thay đổi cuộc đời em... Khi anh đến em nghĩ phải chăng anh là nguời em cần. Dù em và anh hay tranh luận và ko ai chịu thua ai, nhưng em lại thấy vui. Và anh thì lại hay nói có ý khen em... chính anh đã làm em hi vọng và nghĩ rằng anh yêu em. Đến bây giờ em vẫn ko biết là anh có yêu em ko nữa? anh nói đến giáng sinh sẽ nói thật. Mà nói gì vậy anh? em có đợi đuợc đến giáng sinh ko hả anh? em sợ em ko chờ đuợc... Mà ai bảo anh gửi đoạn radio đó cho em. Ở đó có 1 mối tình chỉ tròn 1 năm, nửa năm vui và nửa năm giận dỗi. Em sợ nếu anh yêu em, thì cuộc tình đó cũng chỉ đuợc 1 năm. Vì 2 nguời trong chuyện sao có vẻ giống anh và em quá vậy? Anh giống nguời con trai kia : luôn kiêu ngaọ, và cho là mình đúng. Ôi em ko biết nữa? bây giờ em rối lắm? em cũng ko biết mình có yêu anh ko nữa? em sợ đó chỉ là ...... thứ giống tính yêu. Anh à! nếu yêu em anh hãy nói nhé! em vẫn chờ mà..... Anh dừng để em hi vọng rồi thất vọng hoài thế, em ko chờ nổi nữa đâu.