Rùi chúng ta ko còn là bạn, khi đưa ra quyết định đó tớ đau lòng lắm bạn có biết ko? Tớ đã khóc suốt đêm đó và hậu quả sáng hôm sau đi học với đôi mắt sưng.
Bạn ah,Bạn biết bây giờ là mấy giờ không? 3 a.mTớ không ngủ được. Tớ vừa đọc một câu chuyện. Nó làm tớ suy nghĩ. Tớ cũng giống như nhân vật trong câu chuyện đã toan tính quá nhiều, tớ sợ tuơng lai của bạn và tớ sẽ ko đi đến đâu, tớ phủ nhận tất cả tình cảm mà tớ dành cho bạn và tớ đã để mất cơ hội được yêu bạn. Tớ ko biết bạn có đọc đuợc những dòng này ko? nhưng tớ vẫn muốn viết, tớ muốn nói với bạn là tớ nhớ bạn rất nhiều.Bạn có biết là tớ đã đọc lại tất cả nhật kí của tớ từ những ngày đầu mình gặp nhau, những buổi mình đi chơi với nhau. Và tớ cũng nhận ra tớ cũng dành nhiều tình cảm cho bạn. Đó là lần đầu tiên tớ và bạn đi chơi vào một buổi trăng sáng, trời khá lạnh. Rùi lần thứ hai mình đi sang TX, rùi lại lượn đường. Ngày 20/11 năm đầu của tớ bạn đã ôm sang nhà tớ một bó hoa trong ngày mưa đá, và cũng chỉ có bạn tặng tớ hoa trong ngày đó vào năm 2. Ngày bạn ko đón được tớ vì bạn đi mua hoa sen. Rùi ngày mình đi ngắm hoa sen và đi trên con đường gì bạn nhớ ko? bạn đã bảo tớ nhìn xuống đường sẽ biết. Ngày mình chia tay nhau vì bạn về quê, chúng ta đã đi cùng nhau từ 2h-10h, và bạn tặng tớ một bó hoa hồng ko biết bạn kiếm ở đâu (nhưng giờ tớ đã biết). Hôm đó mình đã lang thang trong vườn bách thú rùi lại lượn đường vì bạn bảo là sẽ mua đường đủ để tớ nấu chè. Rùi ngày bạn lên, chúng ta vào bách thảo. Hôm HN cắt điện chúng ta lại lang thang và ngồi ở bờ hồ. Chỗ đó đẹp đúng ko bạn? ah, bạn còn nhớ hôm bạn đi cùng Q sang ko? Hôm đó thực sự tớ rất bực và tủi thân vì tớ tưỏng đó là ngưòi yêu của bạn, lúc đó tớ mới nhận ra là tớ ko muốn bạn yêu ai khác, tớ quá ích kỉ phải ko bạn? bạn có biết là hôm tớ bị tai nạn tớ lại gọi cho bạn, vì tớ tin tưởng bạn. Tớ nhớ buổi chiều bạn mang bưởi và mật ong sang cho tớ, tớ nhận ra bạn rất quan tâm đến tớ. Và bạn là ngưòi biết là vào mùa đông chân tớ sẽ bị sưng và đau, và bạn cũng biết là tớ thích loài hoa nào nữa… còn nhiều thứ nữa.Còn tớ, tớ chẳng biết gì về bạn cả. Tớ thật ích kỉ phải ko? Bạn đã quá quan tâm đến tớ còn tớ thì luôn thờ ơ.Và bây giờ thì quá muộn, mọi chuyện đã kết thúc. Chính tớ đã đánh mất cơ hội cho bản thân. Rùi chúng ta nhận lời yêu nhau, được một tuần bạn nhỉ? chúng ta hẹn hò được 1 lần. Tớ vẫn ích kỉ và thờ ơ với bạn. Tớ đã lấy lí do là vẫn còn nhớ người cũ để nói với bạn nhưng thực ra tớ vẫn vì bản thân, luôn sợ mọi thứ sẽ đổ vỡ. Rùi chúng ta ko còn là bạn, khi đưa ra quyết định đó tớ đau lòng lắm bạn có biết ko? Tớ đã khóc suốt đêm đó và hậu quả sáng hôm sau đi học với đôi mắt sưng. Tớ bảo bạn đừng liên lạc với tớ nhưng tớ lại ko kiềm chế được bản thân. Khi tớ đi qua cổng trường tớ, thấy hoàng yến nở rộ, tớ nhớ đến lời hứa với bạn. Tớ đã nhắn tin như vô tình vậy. Và bạn đã ko nhắn lại, tớ biết cơ hội với tớ đã hết. Cám ơn bạn vì đã cho tớ thấy tớ còn được yêu thương. Cám ơn bạn về những kỉ niệm ngọt ngào. Chúc bạn luôn hạnh phúc!PS: Bạn có biết mỗi lần ngồi sau xe bạn là tớ phải kiềm chế bản thân để không ôm bạn ko? Tớ yêu bạn!