:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Gió hãy nói…

        Tác giả: Hà Phương

Long xuất hiện ở nhà tôi trong bộ dạng quê mùa và nghèo khó khiến tôi khó chịu. Bộ quần áo cũ rích, quăn queo. Hai bàn tay đang vần vò cái mũ gân guốc và sạm nắng. Còn giọng Quảng đầy âm “ô” kiểu “đi lồm” (đi làm), “xe độp” (xe đạp) thì thật buồn cười.

Anh giống một gã đi cày hơn là sinh viên năm thứ 4 như ba giới thiệu. Cù lần vậy mà là gia sư của tôi? Không biết ba lượm ở đâu về? Tuy vậy, 7 giờ tối, tôi vẫn mang sách vở xuống phòng khách.

Long đang lật những trang sách. Mái tóc đen nhánh hờ hững rơi trên vầng trán phẳng. Cái miệng mím chặt, khiến đường viền quanh môi hằn lên, rõ như một nét chì kẻ. Hóa ra nhìn kỹ, hắn không đến nỗi xấu xí.

Bất chợt, Long ngước lên: “Ngắm tui vậy đủ chưa? Bây giờ bắt đầu bài học, há!”. Chà! Hình như anh chàng đâu có đần. Long nghiêm giọng: “Vi nói tui nghe cách tìm khoảng lồi, lõm và điểm uốn!”. “Trời ơi! (tôi bắt chước giọng của mấy bà hàng cá) Làm sao mà em biết chỗ nào lồi, chỗ nào lõm!”.

Long tròn mắt: “Đây là phần “Khảo sát hàm số”, học từ hồi đầu lớp 12!”. Tôi vẫn lắc: “Em hổng biết!”. Long lật hết trang này sang trang khác. Tôi vẫn cứ lắc miết. Thật ra, mấy thứ đó thì tôi vẫn nhớ. Nhưng tôi muốn thử xem anh chàng này phản ứng ra sao.

Long buồn rầu: “Kiến thức của Vi hổng nhiều quá!”. Tôi dài giọng: “Vậy mới cần gia sư!”. Long gật đầu: “Không sao! Mình sẽ ôn lại từ đầu!”. Anh lần lượt giảng từng đề mục. Tôi lơ đãng nghe. Long nghiêm mặt: “Vi đừng nhìn tui! Nhìn vô đây nè!”.

Tôi đẩy quyển sách ra, đứng dậy: “Mình giải lao đi! Em khát nước quá!”. Long nhìn đồng hồ: “Mới có 30 phút!”. Tôi nũng nịu: “Mệt quá hà!”. Chị Hai bưng lên đĩa trái cây. Tôi cầm nĩa, xóc miếng dưa hấu: “Mời thầy!”. Long khoát tay: “Cám ơn! Vi cứ tự nhiên!”.

Tôi cắn một miếng, nhai nhai, nuốt cái ực rồi bĩu môi: “Hứ! Thèm lắm mà giả bộ!”. Long gật đầu: “Không biết ai thèm đến nỗi phải ăn trong giờ học!”. Tôi trố mắt. Miếng dưa hấu mắc nghẹn trong họng. Cha này cũng biết đối đáp?

Tôi trả miếng bằng cách cứ thong thả xóc từng miếng, nhẩn nha nhai. Long sốt ruột: “Nhanh lên Vi! Trễ quá rồi!”. Tôi xoa bụng: “No quá hà! Để thở đã!”. Long nhìn đồng hồ trên tường: “Thôi được! Vi muốn thở bao nhiêu thì tui trừ bấy nhiêu thời gian!”.

Chu cha! Tay này ghê thiệt! Vậy là tôi đành chịu thua để tiếp tục. Buổi học đầu tiên trôi qua nhanh chóng. Phải công nhận Long giảng hay. Cái giọng Quảng mới nghe thì buồn cười nhưng quen rồi lại thấy hay. Anh biết cách dùng các ví dụ thực tế để minh họa các vấn đề trong sách giáo khoa nên tôi hiểu ngay.

Tuy vậy, đời nào tôi đầu hàng dễ thế. Thỉnh thoảng, tôi kêu nhức đầu, lâu lâu, tôi than đau lưng… Anh không tỏ ra bực bội hay khó chịu mà chỉ nói đơn giản: “Tui sẽ chờ đến khi nào cơn đau của Vi bớt, mình học tiếp”.

Có lần, bực mình, tôi lục ví, đặt trước mặt anh tờ 100 ngàn, nhếch mép: “Đây là tiền tôi trả riêng để anh cho tôi nghỉ giải lao. Làm ơn đi!”. Anh điềm đạm: “Tui có tiền công ba Vi trả! Người thuê tui là ba Vi chứ không phải Vi!”. Tôi đút tiền vô túi, liếc xéo anh: “Chê hả? Nghèo thí mồ mà còn chảnh!”. Long tỉnh bơ: “Lâu lâu tui mới có dịp chảnh đó!”.

Có lần, tôi trang điểm kỹ càng, xức nước hoa thơm phức rồi tròng vô người bộ quần áo khá hở hang mà tôi chỉ dùng khi đến vũ trường với bọn bạn. Áo hai dây ngắn treo, mỏng tang và cái váy cũn cỡn.

Để Long đợi khoảng chục phút rồi tôi mới ưỡn ẹo bước ra, thỏ thẻ: “Anh Long bữa nay đến sớm nhỉ!”. Long nhìn đồng hồ: “Vi xuống trễ đấy! Chúng ta đành kết thúc muộn hơn vậy!”. Ngay sau đó, Long lật sách, bắt đầu bài học.

Chẳng lẽ anh không thấy tôi rực rỡ đến dường này ư? Tôi đành gợi ý: “Anh Long coi cái váy em mới mua này đẹp hôn?”. Long thờ ơ: “Xin lỗi! Việc đánh giá cách ăn mặc của Vi không có trong hợp đồng gia sư!”. Chắc là mặt tôi khi đó nghệch ra, buồn cười lắm. Quê thật! Nhưng không sao, tôi sẽ nghĩ cách khác để trị cái thói kiêu ngạo của hắn.

Một hôm, ba đi công tác đột xuất. Tôi nói: “Bữa nay em mệt quá!”. Long gật đầu: “Vậy tui về, bữa khác học bù!”. Tôi kéo tay Long phăm phăm lên gác. Anh dằng ra: “Đi đâu vậy Vi?”. Tôi thản nhiên: “Lên phòng em. Em cho anh coi mấy cuốn sách mới mua hay lắm!”.

Tôi biết Long say mê sách nên bịa ra, chứ tôi có bao giờ cầm đến sách. Tôi muốn nhân cơ hội này dạy cho Long một bài học. Đàn ông trăm thằng háo sắc. Mà tôi vốn được coi là xinh đẹp và quyến rũ. Gì chứ ba cái trò vờn bọn con trai thì tôi rành lắm. Làm sao Long thoát nổi!

Long bình thản ngó các thứ đồ đạc sang trọng trong phòng. Tôi đắc ý: “Đẹp hôn?”. Anh gật đầu: “Đẹp! Mà sách đâu?”. Tôi khoát tay: “Chút xíu nữa em cho anh coi!”. Long nghiêm giọng: “Nếu Vi khỏe rồi thì xuống nhà học tiếp. Còn nếu Vi vẫn mệt thì tui về!”.

Tôi tiến sát lại gần Long, cười giả lả: “Bữa nay chỉ có anh và em, vội gì?”. Long chưa kịp phản ứng, tôi đã ấn anh ngồi xuống ghế rồi bật đầu máy CD. Tiếng nhạc cất lên, dìu dặt. Tôi tiến lại gần, kéo anh đứng dậy: “Nhảy với em 1 bài!”. Anh lắc đầu: “Tui không biết nhảy”.

Tôi mặc kệ, kéo tay anh đặt ngang hông, tay kia đưa lên vai tôi. Tôi thả hồn vào tiếng nhạc, áp đầu vào người anh, mơ màng. Anh đẩy tôi ra, cương quyết: “Tui về đây!”.

Sau phút hụt hẫng, tôi bước nhanh ra khóa trái cửa, đứng chắn trước mặt anh, nũng nịu: “Hôm nay anh không thoát được em đâu!”. Long không tỏ ra lúng túng hay bực mình. Ánh mắt anh bỗng trở nên dịu dàng: “Có điều này tui muốn nói với Vi!”.

Tôi đứng sát vào anh, ngực ưỡn, tay chống nạnh, mắt đong đưa: “Nói đi! Em nghe đây!”. “Tui biết, má mất sớm nên Vi không có người chăm sóc, thành ra...”. Anh huơ huơ tay tìm từ diễn đạt.

Tôi bĩu môi: “Thành ra mới hư chớ gì?”. Anh gật đầu: “Tụi tui cũng không có má nên rất thông cảm. Tui muốn giúp Vi thiệt đó! Vậy mà Vi cứ tìm cách làm khó tôi. Cứ thế này rồi Vi sẽ ra sao?”. Anh thở dài.

Tôi chợt thấy lúng túng. Tôi tuy được nuông chiều nhưng luôn cô đơn. Bạn bè xung quanh thì xu nịnh và giả dối. Chưa ai nói với tôi những lời chân tình như thế. Long cầm tay tôi, lắc nhẹ: “Bây giờ cũng chưa trễ đâu Vi à! Hãy nghe lời tui nhé! Ráng mà học để thành người!”. Tôi quay đi, chợt thấy mắt cay cay...

Từ hôm đó, tôi bỏ đám bạn xấu, chuyên tâm vào chuyện học hành nên kết quả khá lên trông thấy. Mùa hè năm đó, bất ngờ với tất cả những người quen biết, tôi có tên trong danh sách trúng tuyển đại học.

Đó cũng là lúc anh nhận bằng tốt nghiệp. Từ chối các cơ hội việc làm tại thành phố với sự giúp đỡ của ba tôi, anh về quê nhận công tác. “Tui muốn chăm sóc ba lúc tuổi già” - anh giải thích.

Không có Long, xung quanh tôi chợt trống trải đến kỳ lạ. Nhìn vào đâu cũng thấy hình bóng anh. Trời ơi! Một con bé đỏng đảnh và bướng bỉnh như tôi mà cũng có lúc biết buồn, biết nhớ và biết... yêu?

Nhưng giờ đây anh đã quá xa. Mà địa chỉ của anh tôi không có. Làm sao tôi có thể thổ lộ với anh điều ấy? Hay là nhờ gió, như lời một bài hát quen thuộc: “Gió hãy nói rằng tôi yêu anh... Gió hãy nói rằng em yêu anh... Thế thôi!”.
Đã được xem 1890 lần
Sưu tầm bởi: phonglantrang
Cập nhật ngày 05/04/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha