Long xuất hiện ở nhà tôi trong bộ dạng quê mùa và nghèo khó khiến tôi khó chịu. Bộ quần áo cũ rích, quăn queo. Hai bàn tay đang vần vò cái mũ gân guốc và sạm nắng. Còn giọng Quảng đầy âm “ô” kiểu “đi lồm” (đi làm), “xe độp” (xe đạp) thì thật buồn cười.