em yêu của anh!
Anh và em giờ đây mõi nguời phuơng trời nhưng lòng này vẫn luôn nhớ về em. Vì một phút sai lầm của anh mà giờ anh hối hân ngàn lần. em là một cô gái dễ thuơng hiền dịu nhẹ nhàng từng lời noí, buớc đi và cả cách ăn mặt lúc nào cung quan tâm lo cho nguời khác nhất là anh trong mắt anh em như là cô tấm dịu hiền. Trong 4 năm yêu nhau có nhiều kỹ niệm những kỹ niệm cùng em tận huởng khung cảnh đầy lãng mạng giữa thành phố đà lạt. Ky niệm nhớ nhất ngày 25-12-2007 đó là noel năm đầu 2 chúng mình quen nhau em vẫn còn nhớ chứ.
Nhưng tại sao, tại sao, tại sao chứ vì một phút nông nỗi tức giận đã xa rời em, để cho em sống trong nỗi cô đơn, tuyệt vọng. Anh giờ đây đã biết lỗi mình mong em hãy tha thứ và cho anh một cơ hội để anh sửa sai mà mình đã gây ra cho em. Đêm nào anh cũng mơ về em nhưng mở mắt ra đó chỉ là một giấc mơ 1,2,3... rồi nó cứ lặng lẽ đi qua mỗi đêm. Trong giấc mơ anh thật hạnh phúc tỉnh giấc rồi anh là nguời đâu khổ nhất. Giờ đây ở phuơng trời đó không biết lòng em còn có nhớ và chờ anh không.
Nhưng dù sao đi nữa anh mong em mãi mãi hạnh phúc và luôn tuơi cuời khi không có anh kề bên em nhé. Điều uớc giản đơn là chỉnh cần đuợc thấy em cuời vui, thấy em bình yên là mọi buồn đâu mọi lo tan cuộc sông của anh sẽ tan biến tất cả. Hổ yêu khỉ nhiều lắm. Nhớ chăm sóc mimosa và mimi nhe em.