:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Làm sao nói với người tôi yêu về sự thật phũ phàng?

        Tác giả: SưuTầm

Kết cục tồi tệ nhất đã đến khi tôi bị một thanh niên cưỡng bức…

Năm tôi 12 tuổi, gia đình làm ăn thua lỗ và ly tán. Ba ra đi đột ngột, mẹ một mình dẫn tôi đến kiếm sống ở một thị trấn buôn bán gần biên giới cách nhà cũ gần 200 cây số. Gửi tôi cho một người quen, mẹ lao vào những chuyến hàng Bắc Nam với hi vọng nhanh chóng kiếm đủ tiền để chuộc lại ngôi nhà. Ở một nơi mà người ta sống chủ yếu bằng lừa đảo và chụp giật ấy, tôi phải sống như nhiều đứatrẻ khác, bất cần và tranh giành cật lực. Tôi làm tất cả để không bị chèn ép.

Thế nhưng ở tuổi 12 rồi 13, tôi vẫn không thể lảng tránh nỗi cô đơn, buồn nản. Thỉnh thoảng tôi lại tìm một ai đó, ai cũng được, miễn là lớn tuổi hơn để dựa dẫm... Và kết cục tồi tệ nhất đã đến khi tôi bị một thanh niên cưỡng bức.

Tôi lặng im ngẩn ngơ, lo sợ nhưng không rơi giọt nước mắt nào vì không muốn mẹ lại khổ sở thêm. Hai năm sau đó, mẹ gom đủ tiền chuộc lại căn nhà cũ ở quê. Thoát ra khỏi thị trấn đáng sợ ấy, tôi luôn dặn mình phải quên đi tất cả.

Quá khứ không ngọt ngào khiến tôi trưởng thành và cũng sống khép kín hơn bạn bè. Suốt những năm cấp ba và đại học, tôi chỉ tập trung học và làm thêm để tự trang trải và để mẹ được nghỉ ngơi lúc tuổi già.

Những ngày rảnh rỗi, tôi trở về nhà quanh quẩn bên mẹ. Mẹ luôn dạy tôi rằng cuộc sống rất công bằng. Thương mẹ, tôi bằng lòng với cuộc sống mình đang có.

22 tuổi, lần đầu tiên tôi biết rung động. Ngay khi gặp Hưng, tôi cảm giác thật gần gũi bình yên chứ không phải là nỗi ám ảnh, sợ hãi luôn xuất hiện trước đây. Hưng hơn tôi một tuổi, anh ấy học năm cuối trong trường đại học ngay cạnh trường tôi.

Hai đứa đã quen nhau trong lớp học quay Video buổi tối. Ngay khi vào lớp, Hưng đã nhìn tôi suốt buổi học và trái tim tôi cũng gần như loạn nhịp. Sau hai tháng, chúng tôi chính thức hẹn hò.

Đó là những ngày cùng nhau đến lớp, ăn chung một cây kem, cùng xem phim và dắt tay nhau đi bộ dọc những con đường mà không biết mỏi chân. Tôi nâng niu những món quà nhỏ xinh mà Hưng tặng như những báu vật và dành cho anh ấy tất cả quan tâm. Đến cả trong mơ anh ấy cũng khiến tôi mỉm cười. Hưng là cả một thế giới ngọt ngào mà cuộc sống đã ban tặng. Chưa bao giờ tôi lại sợ mất một người nhiều như thế.

Rồi cũng đến một ngày, Hưng mời tôi về nhà anh ấy dự đám cưới người anh trai. Lo lắng xen lẫn hân hoan, tôi hồi hộp chờ đợi ngày về ra mắt gia đình anh ấy. Hưng cũng hồi hộp không kém bởi vì cả hai đứa đều rất nghiêm túc trong mối quan hệ này.


Tâm trạng hồi hộp bỗng trở thành sợ hãi khi tôi mơ hồ nhận ra đường  về nhà Hưng cũng là đường dẫn về cái thị trấn ngày xưa. Và khi Hưng chạy ngang qua cái nhà thờ cũ kĩ thì tôi hoảng sợ thật sự.

Tôi bắt Hưng dừng lại và hỏi tại sao không bao giờ chịu kể với tôi về ngôi nhà của anh ấy. Hưng nắm lấy tay tôi mỉm cười âu yếm: “Em có nhớ anh Bin ngày xưa không? Còn anh, ngay khi nhìn thấy em thì anh đã nhận ra, bởi cái vết sẹo ngay dưới cằm em đấy”. Tôi sững sờ.

Hưng chính là anh Bin trắng trẻo, dễ thương ngày nào đã cõng tôi chạy thật nhanh vào bệnh xá khi tôi bị hai đứa con trai bán vé số lấy mảnh vỡ của chiếc ly đâm vào cằm. Hưng chỉ trở về thị trấn đúng hai tuần lễ vào mùa hè rồi lại lên thành phố đi học.

Ba mẹ Hưng là chủ của cả khu chợ nên rất giàu có. Ông bà gửi con trai lên thành phố ăn học và cũng để tránh xa lũ trẻ con phá phách lưu manh quanh xóm. Hai tuần nhưng chúng tôi đã chơi với nhau rất thân bởi vì mẹ con tôi mướn phòng trọ của nhà Hưng.
Sau 10 năm anh ấy nhận ngay ra tôi ở một nơi xa lạ. Còn tôi, cảm giác quen thuộc luôn xuất hiện nhưng đã chẳng hiểu vì sao. Có thể Hưng đã biết tất cả sự bất hạnh, những hành động bồng bột và sai trái của tôi.

Nhưng chắc chắn anh ấy không biết rằng chính anh trai của mình đã cưỡng bức tôi không lâu sau đó. Khi Hưng thông báo hôm nay chính là lễ cưới của anh Thịnh - kẻ đã ám ảnh tôi suốt bao năm trời và có thể còn đến hết cuộc đời, tôi gật đầu, câm lặng.

Chưa đầy một cây số nữa sẽ đến ngôi nhà của Hưng. Và cũng là nhà của Thịnh nữa. Chỉ nghĩ đến đó đã vượt quá sự chịu đựng. Đột ngột, tôi nhảy phốc khỏi xe máy đang chạy chậm. Rồi quay lưng, tôi chạy như điên quay trở lại con đường vừa đi qua.

Hưng vứt xe trên vỉa hè, chạy theo tôi,  ngạc nhiên và hoảng hốt. Khi anh ấy nắm chặt tay tôi, tôi van xin Hưng hãy để tôi quay về, anh ấy cứ  ở lại dự đám cưới. Không một lời giải thích, tôi bắt vội chuyến xe khách về thẳng ngôi nhà của mẹ.

Ngồi trên xe, tôi co rúm lại vì sợ hãi và đau đớn. Đến lúc này thì những giọt nước mắt mới có thể lăn dài. 10 năm đã qua mà tôi vẫn cào xé trong nỗi đau không thể nói cùng ai.

Không thể trốn tránh Hưng mãi, nhưng tôi lặng im khi đối diện anh. Làm sao tôi có thể nói với người tôi yêu về sự thật phũ phàng. Hưng sẽ phải làm gì khi một bên là anh trai, một bên là người yêu?

Rất nhiều đêm thức trắng, tôi vẫn chẳng có sự lựa chọn nào ngoài việc phải rời xa Hưng vĩnh viễn. Cuộc sống rất công bằng, tôi đã luôn nhắc mình lời dạy của mẹ. Nhưng sự công bằng dành cho tôi là gì?

Phải chăng, sự công bằng chính là sự trớ trêu. Giống như anh trai Hưng đã làm tổn thương tôi để rồi 10 năm sau tôi lại làm tổn thương em trai anh ta?
Xa Hưng là điều thật xót xa. Nhưng, giữa tình yêu và sự bình yên, tôi đành chọn sự bình yên để tất cả mọi người đều được thanh thản. Tôi đã nghĩ thế...

Tôi đi học và lại cuốn vào những buổi làm thêm. Mọi thứ ngày hôm nay rồi sẽ trở thành quá khứ, những vết đau đều sẽ được thời gian chữa lành. Và nếu vết thương ấy không thể chữa lành, thì tôi cũng chẳng vì bất cứ điều gì khoét sâu và nhìn ngắm nó mỗi ngày.

Những tháng ngày cơ cực đã dạy tôi một điều đơn giản: Muốn được hạnh phúc thì phải vứt bỏ đắng cay và giữ lại ngọt ngào. Tôi sẽ giữ tình yêu của Hưng mãi mãi trong một góc tâm hồn, giống như vẫn dựa vào tình thương của mẹ để thanh thản bước đi như bao lâu nay.

Và tôi tin rằng, đến một ngày không xa, hạnh phúc mới sẽ đến. Tôi sẽ tìm được một chàng trai thật sự dành cho mình. Và giờ đây, tôi sẽ giữ cho mình một hạt mầm, để khi ngày ấy tới, tôi sẽ trồng một cây xanh trên miền quá khứ.

Đã được xem 5413 lần
Sưu tầm bởi: NhiThieuGia
Cập nhật ngày 05/02/2009


CẢM NHẬN
THẬT BUỒN CHO SỐ PHẬN CỦA NGƯỜI CON GÁI TRONG CÂU CHUYỆN
VÒNG QUAY CỦA CUỘC ĐỜI VÔ TÌNH LẠI ĐƯA CÔ GÁI NÀY GẶP LẠI NGƯỜI CON TRAI ĐÃ TỪNG LÀM TỔN THƯƠNG TÂM HỒN CỦA CÔ GÁI SỰ GẶP NHAU NÀY LẠI ĐEM ĐẾN MỘT KẾT THÚC BUỒN CHO MỘT CUỘC TÌNH MÀ CÔ GÁI ĐÃ YÊU THƯƠNG NGƯỜI EM TRAI. ÂU SỰ LỰA CHỌN CỦA CÔ GÁI ĐÓ CŨNG ĐÚNG VÌ SỐNG MÀ KHÔNG THANH THẢN THÌ SỐNG CŨNG NHƯ KHÔNG , SỐNG MÀ BẢN THÂN KHÔNG VỨT BÕ ĐƯỢC PHIỀN NÃO THÌ LẠI CÀNG MỆT MÕI HƠN . CHÚC BẠN SẼ CÓ MỘT TÌNH YÊU TRỌN VẸN VÀ THẬT HẠNH PHÚC
Được viết bởi tepreu277 (01/10/2011 - 1:55:33 PM)
wa khứ
gạt đi quá khứ bước qua niềm đau .
Được viết bởi tieuquang08 (27/03/2009 - 9:23:33 PM)
T_T
hix , cảm động wá T_T
Được viết bởi ngheo102 (27/03/2009 - 9:15:22 PM)
...√õñ¶...†rõñ...
Trái Đât quả thật là tròn khi mọi chuyện lại xảy ra như zỵ.Nhưng cô gái trong chuyện thật đáng thương,cô ấy đáng ra không nên bị trớ trêu như zỵ chứ thật là bất công.Nhưng theo pé thì quyết định rời xa Hưng là không đúng bởi cô không có lỗi gì hết,cô phải được hưởng hạnh phúc.Kết thúc thiệt là bùn.hjx.....
Được viết bởi đồkonnít (27/03/2009 - 6:17:38 PM)
TRỜI....QUÁ KHỨ.......
Cái này sao giống hoàn cảnh của bạn mèo ú quá,nhưng mà eo ơi, sao con trai lại làm thế.....cả đời người bị phá hỏng rùi.....
Nhưng mờ mèo ú tin có người phá hỏng nó thì cũng có người hàn gắn nó chứ nhỉ.
Ý mèo ú là chắc phải có người cao thượng nào đó chấp nhận những người có số phận như vậy chứ, họ đâu có cố ý, đâu phải lỗi tại họ
Được viết bởi mèo ú (14/03/2009 - 9:19:48 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha