:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T

uwoesoto
  Welcome to uwoesoto`s blog!
Blog | Lưu bút | Hình ảnh | Nghe nhạc | Avatars | Games | Bài viết
Về trang chủ Vào diễn đàn Những câu hỏi thường gặp
:: uwoesoto  
Xem lưu bút
Xem thông tin
» Gửi tin nhắn
» Kết bạn
 
 
MY BLOG  
» Bài viết của blog
¤ Hình ảnh của tôi
» Bộ sưu tập Avatars
° Games tôi chơi
¤ Truyện tranh tôi đọc
» Gửi bài viết lên web
° Nghe nhạc - Xem phim
 
 
THỐNG KÊ BLOG  
  » 4134 lượt truy cập
  » 0 bài viết cho web
  » 0 bài viết cho blog
  » 0 album nhạc
  » 0 ca khúc
  » 0 truyện tranh
  » 0 avatars
 
WEBSITE YÊU THÍCH  
 
ĐĂNG NHẬP  
 
 
THUNG LŨNG HOA HỒNG  
Tình Yêu
Tin Học
Giải Trí
Học Ngoại Ngữ
Kỷ niệm áo trắng
 
NHÀ TÀI TRỢ  
 
 
Tình Yêu  
Bí ẩn

Cuộc chinh phục của trái tim có những khoảnh khắc tưởng chừng mệt mỏi, xuôi tay nhưng sau đó, ngọn lửa tình lại ấm áp cháy lên. Chất doping của sự hấp dẫn có phần bắt nguồn từ sự bí ẩn của mỗi người, khiến đối tác khao khát tìm hiểu, khám phá không ngừng. Hôn nhân, với không gian sống được chia sẻ toàn diện, có vẻ là điều kiện mở để khám phá lẫn nhau, nhưng đồng thời, nó hình như cũng đặt dấu chấm hết cho những gì bí ẩn.

Thiên đường mong manh
khi con người ta đả trãi qua biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống, thì hơn hết cái họ cần là một bờ vai vững chắc...........
Vẫn mãi yêu em
Giờ này có lẽ em đang suy nghĩ bộn bề với bao nỗi lo lắng, day dứt. Anh viết ra những dòng này với hy vọng em sẽ có sự lựa chọn đúng đắn cho tương lai, để sau này không ai phải hối tiếc. Anh luôn chờ và tôn trọng quyết định của em.
Sắc nhớ!
….Tôi trở lại hát ngu ngơ và nhớ
Anh đèn vàng ấm áp suốt mùa thi
Không có em mỗi mình tôi tựa cửa
Phía hoàng hôn tím ngắt bóng chiều đi…
Yêu không vị kỷ
Nghe tiếng vợ gọi: “Anh còn dán mắt vào đấy đến bao giờ? Tới đây cho con gái yêu ăn giúp em được chứ?”, tôi bỏ tờ báo xuống, vội vàng chạy ra với cảnh tượng trước mắt: Sindu đang sợ sệt, mắt nhòe nhoẹt nước, trước mặt là bát cháo vẫn đầy.
Khóc
Sao cứ phải buồn khi quanh ta luôn có niềm vui? Sao cứ phải cố quên khi nỗi nhớ đã đong đầy? Sao cứ phải nhìn lại khi phía trước luôn có mặt trời?
 
Copyright © 2006 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved.