Đón em ở bến xe từ quê lên Hà Nội, anh cảm nhận được niềm vui trong mắt em, sự bình yên trong tâm hồn em. Em là người con gái dịu dàng, trong trắng và rất coi trọng tình cảm, đặc biệt là tình cảm gia đình. Anh yêu và trân trọng em phần nhiều cũng vì lẽ đó.
Tôi quen Thịt Hộp trong tình huống không thể bi đát hơn. Bị hỏng xe và phải leo lên xe bus dù biết mình thuộc dạng say xe trầm trọng, tôi đã phun cả bữa sáng của mình vào đôi giày của tên ngồi cạnh... Là Thịt Hộp...
Vì cậu tớ đã thay đổi rất nhiều...Đến chính bản thân tớ cũng đang nghi ngờ mình có phải là chính mình nữa không? Nhưng...sự nghi ngờ ấy lại tan biến...một khi tớ thấy cậu cười và khen tớ... Có thể những điều thay đổi đó tốt với cả hai chúng ta... Rất tốt! Phải không?