Cuộc đời tôi như 1 cơn lốc, cuốn tâm hồn tôi theo những cơn bão bất tận, muốn tìm 1 thân cây lớn để trú bão ,nhưng vẫn chỉ 1 mình tôi trong cơn lốc đời ....
tôi không biết yêu hay tôi không dúng hay người ấy đã thay đổi ..dù gì tôi vẫn chỉ yêu em.....mặc dù rất nhiều cô gai YEU TÔI nhung tôi van khôngWEN EM DUOC VA TOI KHÔNG THỂ YÊU AI NGOAI EM
Gió mùa lại tràn ngập khắp các con đường, mang theo cái lạnh giá bất chợt ùa về. Tôi bước đi chậm rãi, đầu nghĩ mung lung những gì chính tôi cũng không rõ nữa. Đã bao lâu lại mới bước trên con đường này, một ngõ nhỏ và hẹp, lòng tôi có một cái gì đó lắng đọng lại, mà cũng có thể là rạo rực lên.