Mưa , mưa xối xả . Mưa cắt thành phố thành từng lát mỏng màu xám xịt . Thành phố dợm lên
đèn . Em vẫn cứ đi . Chán ngán , trống rỗng , hình như vừa nãy em có cảm thấy xót bụng khi nhìn thấy mâm cơm chiều của nhà nọ qua cửa sổ nhưng bây giờ thì chẳng còn cảm giác gì nữa . Đôi chân mộng du trong mưa . Căm thù anh !
Có nhiều người con gái đã đến và đi qua đời tôi...có người tôi để họ ra đi vì tôi biết tôi không phải là người mang lại hạnh phúc cho họ, có người tôi cảm thấy tôi không thể hạnh phúc khi ở bên họ và cũng có người tôi muốn lắm nhưng không thể giữ họ lại được...
Có một giấc mơ con đường giạt dào sắc tím bằng lăng và một tình yêu thủy chung không hề đổi thay. Anh chưa thể biết em là ai, nhưng em đang đợi anh bên những con đường ngập màu thương nhớ - phải không người yêu bé nhỏ ...