Cứ mãi kiếm tìm, cứ mãi chờ đợi...Đời tôi là một chuỗi ngày tìm kiếm và chờ đợi..."thăng" có, "trầm" có...và may mắn cũng nhiều. Những lúc "thất vọng" tôi cố gượng cười, che giấu nỗi buồn và tự hy vọng rằng may mắn và hạnh phúc rồi sẽ đến. Những lúc "hạnh phúc" tôi lại tìm kiếm "một người", một người để sẻ chia...và đến giờ tôi vẫn kiếm tìm...vẫn chờ đợi. Tối cố gắng sống tốt, sống thật...có người nói tôi sống vì mọi người nhiều...!?...Có thể nhưng tôi nghĩ tôi sống vì bản thân nhiều hơn, dường như là vậy vì tôi nghĩ "Sống tốt để được mọi người sống tốt với mình!"...như vậy là tôi sống cho tôi...Mấy ai biết được rằng để mọi người sống tốt và hiểu mình ... thật khó!!...tôi hình dùng nếu như chiếc xe đạp không thể qua trái qua phải thị liệu có chạy được không nhỉ!!? Vì vậy tôi kiếm tìm và chờ đợi một người hiểu tôi, thông cảm...tin tưởng.Có nhiều người con gái đã đến và đi qua đời tôi...có người tôi để họ ra đi vì tôi biết tôi không phải là người mang lại hạnh phúc cho họ, có người tôi cảm thấy tôi không thể hạnh phúc khi ở bên họ và cũng có người tôi muốn lắm nhưng không thể giữ họ lại được...Đời tôi như một sân ga, họ cứ đến và đi, để rồi tôi vẫn một mình, vẫn lẻ loi và nhìn họ từ từ xa khuất...Chẳng phải kén chọn, chẳng phải khó khăn...chỉ là tôi muốn chỉ một và hãy chỉ một đoàn tàu dừng lại và mãi ở lại cùng tôi. Không thể giữ khi biết mình không phải là bến cuối, không thể giữ khi biết mình không phù hợp với những con tàu cập bến...Sân ga có nhiều người, nhưng sao nó vẫn cảm thấy lẻ loi...đôi lúc cô đơn đến buồn chán.Những lúc vắng khách nó như tôi ngồi một mình ngóng đợi về xa xăm...ngóng trông đoàn tàu kế tiếp và mong rằng nó sẽ là đoàn tàu cuối cùng dừng lại.Ngày em bước ra đi phương nàoNhiều đêm vắng cô đơn mong chờHình bóng ai gửi vào trong giấc mơ xa vờiBao yêu thuơng trở về bên tôi.