 Mùa lá me bay Tôi quen anh ấy vào mùa thu năm ấy, cái mùa chúng tôi có với nhau biết bao là kỷ niệm.
|
 Anh chỉ nhớ em thôi...! Anh thường có thói quen là thỉnh thoảng gọi điện cho em dù chẳng có việc gì. Thật là thú vị khi nghe giọng nói của em, anh có thể nghe em nói hoài. Kể từ lúc chưa yêu đến giờ vẫn vậy, Anh vẫn không bỏ thói quen thỉnh thoảng gọi điện cho em dù chẳng có việc gì như thế…
|
|
Mùa thu không em... Một mình anh thả bước đêm mùa thu
Đếm cô đơn bằng từng cơn gió lạnh
Nỗi nhớ nhung không cách gì lẩn tránh
Gió giao mùa - se sắt một vòng tay...
|
 Dừng lại và suy nghĩ Có thể không còn siết chặt tay nhau trên đường đời...
Có thể không còn chung một tương lai, mơ về một mái ấm...
|
 Anh Đưa Em Đi Chết Sáng nay, nó dậy sớm hơn mọi ngày, thật kỳ lạ với nó và hẳn là với tất cả mọi người quen biết nó bấy lâu nay... Vốn dĩ, nó sẽ bình minh vào một buổi chiều muộn màng, bắt đầu ngày mới khi đường phố sáng ánh đèn đêm... thường thì thói quen là vậy... Hôm nay, lần đầu tiên nó thức dậy, khi bình minh đúng là bình minh.... Mặt trời bắt đầu len lỏi qua những khe nứt mà người ta gọi là cửa sổ...Quay mặt về phía tờ lịch, nó nhìn: "Ngày 2/2". Ờ, ngày đẹp!
|
 Hạnh phúc thực ra rất giản đơn “Tan sở rồi về nhà sớm anh nhé!”- tôi dặn chồng rồi rời khỏi phòng làm việc trước. Anh chỉ ậm ừ một tiếng rồi cũng không hỏi thêm gì. Hôm nay là kỷ niệm ba năm ngày cưới của chúng tôi. Tôi không biết liệu anh còn nhớ không? Nhưng tôi nghĩ là anh biết lý do vì sao tôi dặn anh về sớm.
|
 BIỂN VÀ BỜ Từng cơn sóng dịu dàng đùa với cát.
Em lặng lẽ dạo quanh bờ cát trắng.
Biể hiền hòa,sao lòng em dậy sóng.
Nhớ đên anh,nhớ người em yêu dấu....
|
|
 cánh cửa không bao giờ khoá Cô gái mới có 18 tuổi, cô - như hầu hết các thanh niên ngày nay - chán sống chung trong một gia đình nền nếp. Cô chán lối sống khuôn phép của gia đình. Cô muốn rời khỏi gia đình:
|