dạo này ít viết blog hơn và có lẽ sau này cũng thế,chỉ 1 thời gian ngắn mà xảy ra nhiều chuyện quá, nhiều đến mức k biết làm sao nên bắt đầu từ đâu nữa nhưng,mệt rồi, rằng có kể với ai thì cũng vậy thôi, k thay đổi đc điều gì,người ta nói khi niềm vui đc chia xẻ thì niềm vui ấy sẽ nhân đôi còn nỗi buồn đc sớt chia thì nỗi buồn sẽ vơi đi 1 nữa nhưng....
tôi nào biết đâu, tôi cũng mong người đó là bạn,vì k ai quan tâm tôi như bạn, k ai sáng nào cũng nhắn tin chào ngày mới như bạn, k ai tối nào cũng nhắn tin chúc ngủ ngon như bạn, k ai có thể vì tôi mà dầm mưa mang đến 1 cái bánh bao như bạn, k ai có thể ngồi bên cạnh tôi hàng giờ, k nói gì nhưng bạn hiểu đến tận đáy lòng tôi. khi biết rằng bạn có tc với tôi tôi k tìm bạn nữa, vì tôi k muốn bạn cũng trải qua cảm giác là nơi chia xẻ của ai đó như tôi, vâng đơn thuần chỉ là chỗ chia xẻ. tôi rời xa bạn, nhưng k theo cái cách như người ấy từng làm tổn thương tôi vì tôi k muốn bạn đau như tôi.
bạn nói tôi k hiểu đc nỗi đau của bạn lúc này,nhưng bạn lầm rồi,tôi hiểu rất rõ và có thể còn hơn nữa vài tôi cảm nhận trọn vẹn cả hai nỗi đau cùng 1 lúc.trái tim tôi mệt mỏi rồi,cơ thể tôi rã rời rồi,tôi muốn đc nghĩ ngơi và tôi đã trút bỏ đc 1 nỗi đau,tôi mong bạn,thật sự rất mong,bạn có thể vì tôi và cả vì bạn nữa,hãy giúp tôi trút bỏ cả nỗi đau còn lại nha bạn.bạn muốn nhìn thấy tôi của ngày xưa mà phải k bạn?
tôi ước 1 lần nhìn thấy bạn khóc,những lúc bạn mệt mỏi nhất,những lúc bạn tổn thương nhất bạn vẫn bình thản đứng dậy như k có chuyện gì,dù tôi biết bạn đang rất đau.thà 1 lần bạn tỏ ra yếu đuối,thà bạn có thể nói với 1 ai đó rằng bạn cần đc khóc thì biết đâu bạn có thể nhẹ nhàng hơn?hay nước mắt của bạn là 1 điều gì khác mà tôi k thấy đc?tôi chưa bào giờ có thể làm gì cho bạn,nếu ông trời cho tôi sứ mệnh đc ở bên bạn tôi mong mình có thể mang lại niềm vui cho....