Nước mắt
Tác giả: Bằng Lăng Khóc
|
100 câu thơ cuối cùng viết tặng một người....
Bằng lăng vẫn tím chuyện tình
Chỉ mình em hóa bóng hình xa xôi.
Người ta đứng cạnh anh rồi,
Thay em bước nốt phần đời dở dang.
Ngày sau vun đắp mộng vàng,
Khi anh nhớ nắm tro tàn hôm nay.
...
|
Nước mắt - bài hát xưa yêu
Từng câu đều nhắc tới điều đau thương.
Tại sao khi dựng thiên đường,
Lại đem nước mắt xây tường yêu nhau?
Để cho ngay những ngày đầu,
Hoa tình lại chớm vị sầu chia phôi.
Niềm tin vỡ, giọt châu rơi
Đắng cay lấn át ngọt bùi trong ta.
Khóc đi cho kịp câu ca
Cung đàn lỡ nhịp xót xa giữa đời.
Mảnh trăng xưa đã khuyết rồi,
Chỉ còn vệt sáng cuối trời lẻ loi.
Bao giờ sao cũ đổi ngôi
Cầu mong anh có một người thay em.
Xin lỗi anh – Một niềm tin
Anh trao em lại yếu mềm đánh rơi.
Thuyền anh cập bến em rồi,
Đắn đo em để thuyền trôi hững hờ.
Gốc đa, bến cũ chẳng chờ,
Bỏ anh ngóng mãi đôi bờ nhớ thương.
Tương tư đứt gánh giữa đường
Em đây cũng khổ, anh đừng giận em.
Oán hờn hai đứa tôi thêm
Xin anh lùi bước nhìn về tương lai.
Cô đơn sau những đêm dài
Hãy tin sáng sớm, ban mai lại về!
Nhưng mà buồn lắm tiếng ve
Vô tâm cứ gọi mùa hè đến nhanh.
Bằng Lăng vội tím đầu cành
Bờ mi lệ cũ long lanh đọng hoài.
Hoa còn thắm nữa cho ai?
Khi lời thề cũ nhạt phai mất rồi.
Con đường mưa tím cứ rơi,
Giục lòng chung thủy ngậm ngùi xót xa.
Đám mây mùa hạ bay qua,
Nhởn nhơ hát lại khúc ca thuở nào.
Tình yêu ngày ấy vội trao,
Để rồi hai đứa nhận vào đắng cay.
Mắt trông theo cánh hoa bay,
Mặc cho gió vuốt tóc mây giỡn đùa.
Đợi chờ cuối hạ cơn mưa
Gội cho sạch sẽ cả mùa nhớ nhung.
Cầu mong thu đến ngập ngừng,
Xóa đi mộng ước đã từng trao nhau.
Nhưng mà lá rụng gieo sầu,
Làm sao vơi mối duyên đầu trong anh,
Vỡ tan giọt nắng mong manh
Bỗng nghe tiếng lá lìa cành mà thương.
Chớ về dưới bóng tà dương,
Kẻo mi đọng những giọt sương ướt đầm.
Đêm nghe tiếng gió thì thầm,
Đập vào song cửa anh nằm lạnh không ?
Làm sao qua khỏi mùa đông?
Nỗi thê lương ở trong lòng trỗi lên.
Bờ mi lạnh buốt từng đêm,
Môi run tiếc những êm đềm đã xa.
Ở đâu vọng lại khúc ca,
“ Lệ lần thứ nhất rớt là …..vì em”
Chắc anh tưởng em đã quên,
Đã theo người mới thế nên oán hờn.
Vỡ tan hai đứa cùng buồn,
Nào ai hạnh phúc được hơn ai mà.
Trách chi giọt nước quá đà
Tràn ly hai đứa thành ra lỡ làng.
Nếu trời định trước dở dang,
Tình yêu đành gửi thiên đàng xa xăm.
Trái tim bao vết tím bầm,
Xoa đi để dịu lỗi lầm cho nhau.
Nếu mà chỉ một đứa đau,
Để em nhận hết nỗi sầu thiên thu.
Thảnh thơi một chút tâm tư,
Tháng năm anh sẽ từ từ quên em.
Một ngày nào đó em tin,
Anh tìm thấy nửa trái tim của mình.
Bằng lăng vẫn tím chuyện tình
Chỉ mình em hóa bóng hình xa xôi.
Người ta đứng cạnh anh rồi,
Thay em bước nốt phần đời dở dang.
Ngày sau vun đắp mộng vàng,
Khi anh nhớ nắm tro tàn hôm nay.
Mỉm cười anh ngẫm ra ngay,
Tại sao em quyết chia tay với người?
Vì em muốn giữ nụ cười,
Giữ niềm hạnh phúc trọn đời cho anh.
Đập đi tình cũ mỏng manh,
Để anh xây mới duyên lành vững hơn.
Khi trong anh cạn nỗi buồn
Tình ta hóa chuyện cỏn con bên đời.
Em thành một đám mây trôi,
Không chi vướng bận cuối trời ngân nga.
Chẳng ai nghe lại khúc ca
Của dòng nước mắt xót xa thủa nào.
Có chăng chỉ chút nghẹn ngào
Của thời quá khứ đã vào thiên thu.
Em về nhặt chút tàn dư,
Thong dong với kiếp phù du một mình.
Nhưng em vẫn giữ bóng hình,
Một thời xa vắng chúng mình bên nhau.
Lẻ loi với phiến trăng sầu,
Hoa tàn không hẹn mùa sau thắm nồng.
Đã được xem 2407 lần
Sưu tầm bởi: chuoi_haiphong
Cập nhật ngày 28/07/2012
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|