khoãng lặng.
Tác giả: katahang
|
...cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn nhưng đích thực tình yêu chỉ có một.
thì Thượng Đế ơi đừng bắt ta lầm tưởng..
|
Bên cửa sổ, mưa không ngớt, từng giọt từng giọt thi nhau rơi...chìa tay ra, nghe rõ từng hơi lạnh, cơn gió nhẹ thoảng qua mặt, làm se sắt... Mưa yêu thế! sao một số người lại ghét..vì nó thường mang đến cho người ta nỗi buồn vô vớ mà ...bất tận chăng? mưa càng lúc càng nặng hạt thì vội vàng rơi xuống, còn nỗi buồn nặng lòng cứ bám chặt lấy chẳng vơi...
Người ta bảo sao cơn mưa trời lại sáng, sẽ xuất hiện cầu vòng khi nắng lên, vậy mà sao cuộc tình đi qua lại để lại trong ta một khoảng tối, đó là những lúc ta ngồi một mình khoanh gối co rút trong góc phòng vắng, chỉ có tiếng mưa và tiếng lệ lòng ta khe khẽ. Dẫu thế nào cũng đã làm một lần tim ta tím tái. người đi thì chẳng quay đầu, kẻ ở lại bờ mi không hờ khép, sợ gì..? sợ rằng sẽ biến mất một khoanh khắc trong ta.
Ta ko cần ai hiểu hay biểu môi vì ta ngu dại hay đáng đời...ta thích và ta làm, dù ta kêu gào thảm thiết chỉ có tiếng lòng ta vọng lại...ta ko quan tâm mọi người nghĩ ta như thế nào...vì ta
cần một nơi để nhớ tới, có một việc cho ta làm.... để rồi ta hạnh phúc với những điều người khác cho là nực cười, vớ vẫn.
nếu con tim cứ mãi hồn nhiên không lỗi nhịp làm sao biết được cái gọi là ...yêu.
trên đời .....cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn nhưng đích thực tình yêu chỉ có một.
thì Thượng Đế ơi đừng bắt ta lầm tưởng..
Đã được xem 2217 lần
Sưu tầm bởi: katahang
Cập nhật ngày 07/10/2011
CẢM NHẬN |
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này! |
|
|