:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Cà phê hay cam vắt?

        Tác giả: Đan Đan

... Có lẽ chuyện của tôi với Đông cũng giống như ly cà phê kia, nếu đã không thích mà cứ cố uống thì chỉ càng cảm thấy đắng mà thôi...

1. Ngày sinh nhật lần thứ 24, tôi - một cô gái bướng bỉnh trong mắt mọi người - bỗng thấy mình lẻ loi. Bạn bè cùng lứa hầu hết đã xây dựng gia đình, thậm chí có người đã sinh con. Duy chỉ có tôi vẫn sớm tối đi về một mình. Đôi lúc tôi tự an ủi rằng như thế càng tự do, nhưng cũng chẳng hiếm khi tôi tự thấy tình cảm của mình sao quá đáng thương.

Buổi tối, Thuận rủ đi uống cà phê. Đó là một quán cà phê nhỏ hẹp nhưng dài hun hút. Không có gì đặc biệt khiến người ta chú ý tới cái quán cà phê nhỏ ấy ngoại trừ sự yên tĩnh nhiều khi tới u ám của nó.

Thuận nói với tôi rằng cà phê ở đây rất ngon. Không giống như những nơi khác mua bột cà phê về pha, ở đây, chủ quán tự tay chọn, rang rồi xay cà phê theo một công thức đặc biệt nào đó.

Tôi không sành về cà phê và không quan tâm nhiều tới cái quy trình phức tạp ấy, nhưng cũng thấy thú vị bởi cái cảm giác mình đang thưởng thức một điều đặc biệt nên không mấy khi từ chối theo Thuận tới đây.

Lần đầu tiên đến quán, tôi cũng giả vờ sành điệu kêu một tách cà phê đen. Nhìn tôi nhăn nhó uống Thuận cười lớn mà chê tôi. Thuận gọi cho tôi một ly chanh muối và bảo: "Nếu Ly không thích điều gì thì cũng đừng vì sỹ diện mà cố. Nhất là với những thứ như cà phê, đã không thích thì càng cố càng thấy đắng!".

2. Ba năm trời làm bạn cùng Thuận, hàng trăm lần cùng anh ngồi ở quán cà phê này và đã uống hàng trăm tách cà phê đắng nghét nhưng tôi vẫn chưa một lần nhận ra vị ngọt nơi đầu lưỡi sau mỗi ngụm cà phê. Tôi không nói cho Thuận nghe điều ấy bởi tôi sợ thừa nhận với anh rằng tôi đã sai.

Trước Thuận, tôi luôn là cô gái bướng bỉnh. Tôi không thích Thuận hay bất cứ chàng trai nào nhìn tôi như một kẻ yếu đuối đáng thương. Ngày chia tay với Đông - mối tình đầu của tôi, tôi cũng đã ngồi ở đây với Thuận.

Trong khi anh lặng lẽ nhìn tôi đầy thương cảm thì tôi như muốn nổi khùng lên. Tôi đã quát vào mặt Thuận, tôi yêu cầu anh đừng bao giờ tỏ thái độ thương hại ấy trước mặt tôi. Nhưng ngay cả khi đã chia tay Đông rồi tôi vẫn không thể quên được anh. Trong một góc khuất sâu của trái tim, tôi biết Đông vẫn lặng lẽ sống ở đó và thỉnh thoảng dày vò tôi bởi những ký ức xa xôi.

Tiếng là chia tay nhưng chúng tôi vẫn ngồi chung phòng làm việc, ngày ngày vẫn nhìn thấy nhau và thi thoảng Đông vẫn gửi cho tôi một vài message. Mỗi lần như thế, dù cố gắng không bộc lộ ra nhưng con tim tôi lại leng keng gõ nhịp. Thi thoảng tôi cũng gửi cho Đông một vài email có những lời lẽ đầy kiêu hãnh. Trong thâm tâm tôi biết mình vẫn hy vọng một ngày anh sẽ trở lại.

Tôi quan tâm tới cuộc sống và công việc của Đông. Tôi thấy mình tức tối khi anh bị sếp mắng mỏ, tôi thấy mình mệt nhoài mỗi khi anh phải làm thêm giờ và thấy lòng mình se sắt mỗi khi anh sánh bước cùng cô gái nào đó.

3. Cho đến ngày hôm qua, khi Đông bước đến bên tôi và nhẹ nhàng trao cho tôi tấm thiệp hồng thì tôi gần như ngã quỵ. Tôi đã gượng cười, gượng nói để rồi hết buổi làm việc tôi lao về nhà, úp mặt vào gối mà không thể khóc. Thật lạ lùng là khi người ta quá đớn đau, người ta lại chẳng thể khóc. Chỉ đến khi ngồi trước Thuận, tôi lại mới thấy từng giọt nức nở đang lăn tràn trên gò má.

Thuận ngồi đối diện mắt không nhìn tôi. Anh nhìn chăm chút vào từng giọt cà phê đang tí tách nhỏ xuống. Thuận cũng không lau nước mắt cho tôi, anh để mặc cho tôi tức tưởi mà cũng chẳng hỏi lý do.

Tôi đã khóc thật lâu cho tới lúc dường như không còn nước mắt để khóc thì tôi dừng lại. Lúc ấy Thuận mới kêu cô nhân viên phục vụ lại, anh bảo: "Ly uống nước cam nhé, em đừng uống cà phê nữa, 3 năm uống nó không xúc cảm mà em vẫn chưa chán sao?". Bỗng dưng tôi muốn một lần làm khác những gì mình vẫn thường làm.

Uống hết ly cam vắt vàng óng, dường như chuyện của Đông đã xa quá mất rồi. Có lẽ chuyện của tôi với Đông cũng giống như ly cà phê kia, nếu đã không thích mà cứ cố uống thì chỉ càng cảm thấy đắng mà thôi. Có lẽ Thuận nói đúng, chỉ cần tôi bớt đi một chút bướng bỉnh, tôi sẽ nhận ra nước cam phù hợp với mình hơn cà phê đen.

Đã được xem 2202 lần
Sưu tầm bởi: Camchuong
Cập nhật ngày 02/07/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha