- Nếu con chưa thấy khoẻ thì hãy nghĩ 1 ngày đi, mẹ sẽ viết giấy phép gởi đến trường con.
- Không ạ, hôm nay con có bài kiểm tra, không thể nghỉ được, giờ con cũng khoẻ rồi mẹ ạ!
- Ừ, vậy ăn sáng rồi đi học nhanh kẻo trễ
- Dạ
Nhìn theo bước chân mẹ, cô bé thấy thương mẹ vô cùng, một người phụ nữ xinh đẹp nhưng đã bị thời gian và sự xô bồ của cuộc sống tàn phá. Ba cô bé là một người đàn ông rất hiền, nhưng lại nghiện rượu nặng, mỗi một lần ông uống rượu là y như rằng hôm đó trong nhà lại có 1 cuộc tranh cãi quyết liệt. Mà dường như hôm nào ông cũng uống rượu nên cô bé đã quen với những cuộc tranh cãi như thế. Nhưng chỉ có lần này là lần duy nhất cô bé phải lãnh hậu quả cho những cuộc chiến tranh giữa 2 người…Càng nghĩ cô bé càng thấy buồn, phải chi cô bé được tiếp tục giấc mơ hôm qua, để cô bé được gặp lại anh, Chishitasoji - cô bé chợt ước như thế
Mãi mê suy nghĩ cô bé ăn xong lúc nào không hay, nhìn lại thì đồng hồ đã điểm đến phút thứ 50, cô bé lại phải chạy đua với thời gian rồi, 10 phút để đến trường, một công việc trường kỳ (^^). Cô bé đâu biết rằng chính trong lúc cô bé vội vội vàng vàng đến trường thì có một người cũng đang vội vội vàng vàng tìm cô bé khắp nơi. Người đó là ai?
…
Nhắc tới Chishitasoji, sau khi đã đưa Kosoji đến phòng của anh nghĩ ngơi và yên tâm rằng cô bé đã ngủ ngon giấc thì anh lấy moto rời khỏi nhà. Anh đến nhà Tachiaka – một nhà thông thái về vạn vật trên thế giới để hỏi thăm về thành phố mà cô bé đã nói. Những lời của Tachiaka làm Tasoji thật sự lo lắng.
- Đó là một thành phố của nước Việt Nam nằm ở Trái Đất, cách nơi này 2000 năm ánh sáng
- Vậy có cách nào đến đó không Aka?
- Không
- Không có cách nào thật ư?
- Đúng, không cách nào cả
“Vậy sao cô bé lại đến được đây cà”- Tasoji thì thầm 1 mình.
Lòng mang đầy hoài nghi, Tasoji rời khỏi nhà Aka và phóng xe trở về nhà. Anh đang lo lắng cho cô bé mới gặp, không biết rồi sẽ ra sao. Anh đã hứa sẽ đưa cô bé về nhà thế nhưng giờ đây anh không có cách nào cả.
Cọc cọc cọc
- Kosoji ơi!
- Kosoji thức chưa nè?
Vẫn không ai trả lời, anh xoay nhẹ nắm cửa và giật mình khi thấy căn phòng vắng vẻ như chưa từng có người đặt chân đến. Lòng anh bàng hoàng, Kosoji đã đi đâu? Tìm khắp căn nhà vẫn chưa thấy, anh thật sự thấy lo lắng. Cô bé hoàn toàn xa lạ với nơi đây thì có thể đi đâu được chứ. Anh lại dắt xe ra khỏi nhà. Lần đầu tiên anh lao ra khỏi nhà với tâm trạng đầy bất an như hiện giờ. Anh đã đi, cứ đi và đi mãi vẫn không thấy bóng dáng cô bé đâu. Anh trở về nhà khi cơ thể đã rả rời, anh không còn đủ sức để làm gì nữa, và anh tự an ủi mình rằng có lẽ cô bé đã về nhà rồi, có lẽ là cô bé đến được đây thì cũng có thể về được. Anh cảm thấy yên tâm hơn với suy nghĩ đó và thấy lòng nhẹ nhỏm. Nhớ đến cô bé, với đôi mắt ngơ ngác khi nhìn thấy anh, anh chợt phì cười, lần đầu tiên anh thấy mình cười tươi như thế. Ước gì gặp lại cô bé lần nữa. Mãi mê suy nghĩ, anh tựa lưng vào salon và ngủ lúc nào không hay.
Liệu Kosoji và Tasoji có gặp lại nhau không? Và khi gặp lại họ sẽ như thế nào? Thật hay mơ? Đố ai biết được? Mời bạn đón xem phần tiếp của Tiểu thuyết Một Tình yêu trong thế giới vũ hội nhé
Mời các bạn đón đọc kỳ 3: Giấc mơ
Các kỳ trước:
Kỳ 1: Cuộc gặp gỡ