:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Tình

Những rung động của tâm hồn

        Tác giả: Gấu - Anh Nhi

Trong cuộc đời mấy khi được như phim ảnh? Giá có thể khóc vì một nỗi xúc động dâng trào hoặc thót tim chờ những phút giây bất diệt...

Vậy mà cuộc đời đã cho tôi biết: nước mắt có lúc không đến từ niềm đau hay những nỗi buồn. Tôi đã khóc: đôi lúc vì tình yêu, đôi lúc vì hạnh phúc. Tôi đã khóc vì nỗi xúc động ấm áp của con tim, khóc vì những giây phút thăng hoa của xúc cảm.

Ngày bé, tôi vốn giữ trong mình thói ích kỉ của việc quen được chiều chuộng. Bữa tối, mẹ xới cơm cho cả nhà. Gạt cơm nguội sang góc, mẹ luôn xới cơm cho bố trước, như một nguyên tắc của tình yêu hay thói quen của phụ nữ: cơm bố luôn luôn mới. Sau mẹ xới cơm cho tôi, và cho mẹ. Phần mẹ lúc nào cũng là cơm nguội, có khi cơm nguội từ bữa này sang bữa khác, không hết mẹ lại hấp bên trên. Cơm cứ hạt nâu hạt trắng, hạt cháy hạt mềm, nhìn cái là biết.

Để ý lâu ngày, tôi đâm thói tức bực, ngồi cứ chấm đũa cọc cạch, mặt mày vênh váo, không khí bỗng nặng nề. Tối đó mẹ không nói gì, cũng chẳng hiểu tôi có ý gì, nhưng nghĩ chắc giận tôi lắm... Vẫn giữ ý giận mẹ, tôi chẳng nói chẳng rằng, đi tắm.

Buổi tối mùa đông lạnh, hơi nước từ vòi hoa sen tỏa lên khắp gương che mờ khuôn mặt. Tôi tình cờ vẽ lên đó một trái tim, thấy trái tim còn trống rỗng, lại viết lên vài chữ: "Con yêu mẹ!" - Tôi thấy cay nhói, tự nhiên có cái gì bóp giữa tim mình, cắn cuống họng. Bản năng, tôi viết thêm 2 chữ "Mẹ ơi!" cho liền khúc rỗng, rồi đứng nhìn trân trân trái tim dần mờ đi vì những giọt nước phủ lên thay thế: "Con yêu mẹ, mẹ ơi!"

Cuống cuồng thay áo chạy ra gọi mẹ. Mẹ vẫn giữ vẻ tức bực, hỏi sẵng: "Gì?" Tôi chỉ tay vào gương, cười cười như ngố: "Mẹ nhìn này..." Mẹ tôi đương nhiên là không nhìn ra rồi (vì mẹ đâu đeo kính):
"Mẹ ơi, con yêu mẹ!"

Tôi thản nhiên đọc lại, nhưng nước mắt đã ùa ra như một con ngốc. Đến giờ kể lại tôi cũng không nhớ được rằng, trong giây phút ấy, mẹ đã ôm tôi trước hay tôi lao vào ôm mẹ trước, chỉ biết rằng giây phút đó ập đến rất nhanh, và thời gian tôi "chết dí" trên vai mẹ nức nở không biết kéo dài bao lâu nữa... Hai mẹ con đều khóc, nhưng tim tôi như chảy toé loe không bờ nối, đập theo từng lời nói nghẹn ngào:

- Con chỉ không muốn mẹ ăn cơm nguội...
- Sao con không giữ bát mẹ lại mà ăn.

Mẹ đã nói với tôi thế. Đến giờ tôi hiểu là: những người mẹ luôn luôn tiết kiệm, và nếu yêu mẹ, hãy tiết kiệm cùng mẹ. Thế sẽ khiến mẹ vui nhất!

Đó là câu chuyện của cả chục năm về trước.

***

Gần ngày cưới, tôi hoang mang vô độ. Tuy chỉ mới yêu nhau chưa đầy một năm, nhưng tình yêu ấy khiến tôi nhận ra một điều mà trước nay tôi không hề hay biết: Khi tình yêu đích thực gõ cửa, sự hoà hợp của hai tâm hồn biến một tích tắc thành một giờ, một khắc cũng thành thế kỉ, và mọi điều đều thiêng liêng như những gì tôn kính nhất.

Tôi yêu anh và anh yêu tôi. Chúng tôi yêu nhau không kể ngày tháng, tôi không đếm thời gian ngắn dài vì không khi nào có cảm giác chờ đợi mỗi lúc xa anh. Tình yêu khiến tâm hồn rộng mở, khiến mặt nóng bừng, khiến cơ thể rạo rực, khiến mình béo lên, gầy đi, khiến mình sống và bước đi chỉ chực đếm nhịp tim. Tình yêu của tôi như thế, vậy mà...

Còn 3 ngày nữa là ăn hỏi, tôi đã khóc cả 7 ngày, kể từ lúc biết thời gian cưới. Hôn nhân là niềm hạnh phúc hay là cái đích cuối của con đường tình? Ấy là cái đích có hậu, nó dù có đi vòng vèo qua những lách tối thì cũng phải đóng lại bằng một hình nền sáng choang, lung linh và đầy nến cơ. Nhưng hôn nhân, với tôi, ba ngày trước khi cưới: không mũ nón áo quần, không giày guốc lụa lạ gấm vóc, mọi thứ cứ như còn nguyên. Như thể chỉ tay vào một cô gái còn trinh và bảo cô ta múa hay lắm!

Mọi thứ xáo trộn, bộn bề nỗi lo lắng đè nặng không chỉ lên tim mà còn lên mắt nữa. Trong người nôn nao khó tả một cảm giác thường trực, ngây ngây biêng biêng, như kẻ say lúc nào cũng mơ mơ tỉnh tỉnh, tâm hồn khó tìm hai chữ "thảnh thơi" và niềm vui chưa bao giờ ngụ lại quá một nụ cười. Trời đúng đợt bão, nhưng lúc nào cũng "trú nhà ra mưa mà đứng", đôi lúc hai đứa lại khúc khích cười...

Giữa đêm, anh đưa tôi về, trời bắt đầu lạnh. Tôi bắt đầu cào cấu anh bằng những đòi hỏi khe khắt, chỉ vì tức bực và cố gây cảm giác tức bực cho người mình yêu quý. Rồi vùng vằng, đỗ lại. Tôi nói chán ghét, nói cảm giác sợ hãi, và nói muốn "bỏ vai". Chúng tôi đã nói nhiều, đôi lúc tôi cảm thấy âm thanh lọt ra khỏi cuống họng như từ một nơi nào khác đến, như không phải chính tôi. Nó phát ra không nhỏ giữa đêm, cũng không phải tiếng quát thét. Nhưng là những âm thanh mà kết cấu không hoàn hảo. (thôi thì tạm cho là như vậy).

- Em sợ anh ạ. Em chán đấy! Em không muốn đi tiếp nữa, em mệt lắm, sợ lắm anh biết chưa?
Em đừng phá như thế! Không phải là chuyện đùa nữa. Là chuyện người lớn đấy, em đừng cư xử ngốc nghếch thế! - Anh có giọng nói rất chuẩn, kết cấu hoàn hảo, ngữ điệu hợp lý và lọt tai. Nhưng anh nào nói thế...

Anh trân trân nhìn tôi trong im lặng, giây lát mà như nhìn tôi lâu lắm. Tôi câng câng như một con điên mắt rưng rưng mà mặt nhoà nước, bỏ đi. Anh cuống giữ lấy tay tôi, chạy theo ôm chầm lấy. Tự nhiên, lần đầu tiên, tôi nhìn anh khóc. Khóc như một người giận dữ, nhưng khóc như một người đàn ông ấm áp. Tôi đứng sững và nghe âm thanh mới qua tai, một điều sốc nổi còn hơn tôi nữa:

- Em ạ. Em yên tâm, không sao đâu, dừng lại được mà em. Anh sẽ có cách em ạ. Sẽ không làm gì nữa, anh sẽ chỉ yêu em thôi.

Tôi trân trân nghe lấy những âm thanh ấy, nó như tiếng mưa rơi lộp bộp, lộp bộp từng giọt hấp hối, nghe như nhịp tim anh đập thấp thỏm, nghe như hơi thở anh không đều. Và tôi trân trân, nước mắt vừa kịp rơi hết.

Anh cứ ôm tôi mãi như thế, còn tôi đứng nguyên, bắt đầu buồn cười cho riêng anh một nỗi xúc động.

- Em không có ý đó đâu. Vẫn cưới chứ. Em yêu anh mà, sao anh ngốc thế? Chỉ vì... chỉ vì ức chế quá thôi. Em... xin lỗi.

Anh ấy thật ngốc! Và tôi yêu một chàng ngốc, bởi anh ấy yêu tôi vì chính tôi. Tôi cứ nghĩ tình yêu mình đến đây là to lớn và vĩ đại lắm, cứ như cái bánh gatô tròn vành vạnh rồi, vậy mà ngày ngày anh vẫn bù đắp cho tôi những lỗ hổng của một tâm hồn tôi ích kỉ và nhiều vụng dại. Anh ấy luôn ngốc, vì luôn cư xử chỉ bằng tình cảm thôi, còn tôi thì vốn lại nhiều "mánh khoé".

Không hiểu sao, cái đích cuối cùng của mọi khúc mắc khó khăn trong cuộc sống, dù là gì đi chăng nữa, cũng được anh tháo ra từ chiếc chìa khoá yêu thương ấy. Và tôi tìm thấy anh, như tìm đến chiếc nút thắt chặt và vừa khít cho nắp lọ tâm hồn mình. Yêu và mãi yêu anh, Kent!

Tình yêu là sẽ phải gặp khó khăn!
Tình yêu đẹp là đứng trước khó khăn ấy, ta không quan tâm đến giá trị riêng mình, mà chỉ đề cao giá trị của tình yêu thôi.

Đã được xem 3271 lần
Sưu tầm bởi: camchuong
Cập nhật ngày 04/05/2008


CẢM NHẬN
He..he...
Sẽ có nhiều người hơn nữa ghen tỵ với bạn
Được viết bởi TrueLove (09/09/2008 - 5:16:28 PM)
hanhfuc
that su rat cam dong chomot tinh yeudep fai khong cac ban. Chung ta hay tran trong dieuu hanh fuc ay nha.Ban that hanh fuc day ban a,uoc gi toi cung dc nhu ban...
Được viết bởi phuongthuy1984 (05/05/2008 - 7:02:08 PM)
cảm động quá
bạn thật hạnh phúc đó.một người mẹ luôn hết lòng vì gia đình và một người yêu chân thành, yêu bạn hết lòng
mình cũng cảm thấy hạnh phúc với bạn và hơi ghen tỵ nữa đó hihi
Được viết bởi trinhtrinh (04/05/2008 - 7:41:18 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Sự Tích Hoa Hồng Xanh
Anh đã khiến em bị tổn thương!!!
Em nhớ và ... ghét anh
Yêu anh
Mưa Và Nước Mắt
CHUYỆN TÌNH TAY BA
Lại gần anh thêm chút nữa.......
Hãy Để Anh Yêu Em
Anh Nơi Đâu Em Vẫn Chờ
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha