Ngày... tháng 03 năm2009. Mình buồn quá! Giờ này em đang vui vẻ bên ai,và sẽ nở những nụ cười xinh xắn cùng ai đây...,em không biết rằng nơi này lúc này anh rất nhớ.còn em có nhớ mình không? Còn mình thì ngồi đây cô đơn quá, không tài nào ngủ được... Nhớ em, hay đang ganh tị với hạnh phúc của kẻ khác..........
Kể từ khi viết nhật ký trên máy tính, đêm nào tôi cũng lọ mọ ngồi gõ bàn phím để thổ lộ nỗi lòng. Đêm tối là đồng minh duy nhất của tôi lúc này.
Tôi sinh năm 1987. sinh viên năm thư 2 trường đai học tây bắc.có lẽ số phận an bài tôi phải vậy.Vậy đấy!tôi chấp nhận một cuộc sống kiếp "kẻ thứ ba"(biệt danh này tôi xin phép được nói như vậy"kẻ thứ 3")!
Tại sao tôi làm vậy, ngay bản thân tôi cũng không hiểu nổi. Có lẽ chỉ vì điều này: "Tôi yêu em hơn cả bản thân mình. Với tôi, tất cả những người khác đều ko thể thay thế cô ấy..."...
"... có rất nhiều lời biện minh và lý do thuyết phục.Những lời biện minh như thế luôn thường trực trong đầu tôi để tôi có thêm tự tin mà yêu và làm "kẻ thứ ba" -một cô bé hiền hậu và dễ thương.tôi làm em và cả chinh bản thân mình mệt moỉ.thực ra tôi luôn khuyên em hãy kiên cường vượt tất cả!nhưng tôi thì sao ko biết minh đang rất khó chịu khi nhin em luôn ở
"Tôi sinh03/08. Do vậy, ngày sinh nhật tôi bao giờ em cũng vắng mặt em dành cho tôi là những cái nhìn gần gũi nhưng xa xăm..ko có điểm kết. Thật ít ỏi nhưng cũng đủ mang lại cho tôi sự ấm áp, niềm hạnh an ủi vì đã có em.hạnh phúc cũng như những đau đớn giày vò, hờn tủi...".
Tôi sống khá đơn giản,tự nhiên ko câu lệ lễ nghiã.và ko chịu nhưng gò bó của khuôn phép có lẽ vì tôi như vậy nên hay làm em buồn,em rất lo lắng cho tôi...luôn nhìn tôi bằng những ánh mắt làm tôi thấy mình hạnh phúc.từ khi yêu em, tôi luôn mang nhật ký theo bên mình(nhật kí trong tâm tưởng)làm một người bạn thân.Tôi viết thường xuyên mỗi khi ngĩ về em,đợi em trong khoangr thời gian tĩnh lặng. Mỗi dòng tâm sự đều chất chứa nỗi niềm nặng nề.
dòng nhật kí này có lẽ sẽ lam tôi vơi đi những ý nghĩ về em
Có lúc:ta "...Chờ đợi, chờ đợi và và chờ những dòng tin nhắn hạnh phúc nơi em!. và rồi.... tôi lủi thủi đi về.qua xóm trọ em mà lòng thấy nao nao .xot xa lắm.trời nắng gắt,đôi chân mệt mỏi rã rời,như ko muốn lê đi nữa.kì thật.một cô gái khiến tôi chăng hiểu mình nũa
tôi đi về.ngồi phịch xuống phòng bồi hồi nghĩ laị...nghĩ về em!....tìm về những kí ức xa xăm.bỗng nhiên thấy căm thù và khinh bỉ bản thân mình tất cả... và tự hỏi hạnh phúc nơi nào...
Trốn chạy thế giới này để đi tìm vào thế giới của riêng em và mình. Thế giới của cuộc tình "kẻ thứ 3" trong bóng đêm đen. Ngồi trong đó mình nghe rất rõ từng câu nói của những tiếng gọi nơi trái tim...em ở đâu...".
Tim tôi quặn lại...xót đau....và đang gọi em trong ko gian.em ở đâu!
Trong xã hội có những con người hạnh phúc thật sự, cũng có những con người tưởng nhầm là mình hạnh phúc. "có lẽ, tôi đã sống cô đơn mỗi đêm về, trong sự tưởng tượng và hi vọng là mình hạnh phúc". Tôi đã tâm sự như vậy rất nhiều lần trong cuốn nhật ký của mình.(tâm tưởng kẻ thứ 3)
Nhưng lắm lúc tôi mâu thuẫn với chính mình..................................
Thế nhưng xâu chuỗi những cuốn nhật ký của tôi trong................., tôi cay đắng nhận ra rằng nỗi niềm của tôi chỉ gói gọn trong hai câu:
"Tôi hiểu rằng EM sẽ không bao giờ chỉ là của tôi. Và tôi cúi đầu chấp nhận như vậy, như người ta chấp nhận một số phận,..".
. Cứ nghĩ thời gian sẽ là thần dược giúp tôi quên đi hình ảnh của em.xa dần cái hình ảnh đã gi.... Nhưng khó quá! Lý trí không cho phép tôi đi tìm EM. Nhưng làm sao ép buộc được con tim...làm sao ép buộc được nó nghĩ gì.
Và tôi,dẫu có nhớ em đi bao nhiêu.nhưng cũng ko thể làm em mệt mỏi nữa.nhìn em buồn lắm ma tôi thấy đau ko biết mình sẽ lam cho em được gì ngoài sự lo lắng cho tôi.sức ep nơi em nhiêu vậy nhưng tôi phải lam gi đây.nói cho em biết sao?ko thể..vì em sẽ raart đau.tôi nhìn đời .................mang tâm trạng giày vò của "kẻ thứ ba".kẻ đang lam mất đi sự bình yên người khác.
Tôi đang chờ đợi một tình yêu. Tôi hi vọng chứ!nhưng sao chẳng ích gì đâu.tôi đang rất bế tắc.lo cho em.thương em.nhưng tôi cần niêm hạnh phúc....phải làm sao bây giờ đây.....tôi đang hinh dung sẽ CÓ một ngày một ngày........... Rồi tôi sẽ có niềm hãnh diện như mọi ngươi khác.sẽ nói với bạn minh rằng"bọn tao yêu nhau' .. đây là bạn gai tao."và nói nhẹ vơi em rằng đây la các bạn của anh.Được ko đây? mà ko phải lo lắng............- được làm một người chăm sóc cho em tất cả..............., được công nhận ..............và sự bình an trong tâm hồn.
Tôi rất mong những người khác khi đọc câu chuyện đời tôi sẽ tìm được BÀI HỌC KẺ THỨ 3. ......................cuộc đời .
"đó là những dong tâm sự của một anh bạn tôi!do tôi chỉ nghĩ lại tâm trạng cua anh ta ma chưa chú ý đến ngữ pháp tiêng viẹt.nên câu chưa hoan chỉnh!chư có chiêu sâu.xin lỗi cac bạn nhé!nhưng tôi nghĩ rằng những lời tâm sự như vậy.se raat hay nêu ta đừng cầu kì đên câu chữ.tuy là rất quan trọng,nhưng cac bạn nên hiểu và thông cảm.đó chỉ là những gì ma anh ấy nghĩ được lúc đó.còn những lời nghẹn ngào mà anh ta chất chứa,nhưng lời ko nói thanh lời. cám ơm! người viết:giáp quang tuyến
số phận của một con người đuợc định là sự nghiệt nghã,dù có chống lại hay ko ket thúc vẫn là sự nghiệt nghã.Càng chống lại sự nghiệt nghã càng khắc nhiẹt hơn ma thôi. con người ta sông trên trần gian chỉ la sống nhờ sống qua ngaỳ.để khi chết đi sẽ nên cõi niết bàn(ko conf lo âu sầu muộn nữa)(đạo phật)