Tiết trời mùa đông hà nội thật lạnh lẽo . Làm mình lại nhớ đến tháng năm!
Nắng tháng 5 chan hoà và rực rỡ_Mình yêu tháng 5_yêu tha thiết_Mình cũng yêu anh_yêu nồng nàn vả mãnh liệt!
Luống hồng truớc sân nhà nở huơng thơm ngát mỗi bình minh.Tiếng lá ,tiếng gió ,rồi cả tiếng chim,tiếng huơng hoà vào nắng mai thật êm đềm và tuơi đẹp.Những tháng ngày hạnh phúc_hạnh phúc bên anh,hạnh phúc bên gia đình thân yêu!!!
Lạnh,thật lạnh lẽo và cô đơn ....Vì bên em bây giờ ko có ai cả_anh,gia đình đều xa em!
Anh đi mãi và ko còn trở laị !!Em lạnh lẽo đứng 1 mình nhìn anh đi trong đêm rét buốt!
Anh xa em và nói rằng anh sẽ không về! Sự thật phũ phàng và đau khổ!Em co mình lại che cái rét của đêm đông!
Em , lạnh , lạnh lắm ,lạnh như đá như băng.
Tim em đau,đau lắm và gần như là tê daị!
Sợ , em sợ bóng tối và những ám ảnh đau thuơng
Em nhớ_nhớ những cảm giác thanh bình và yên ả
Nhớ tháng 5_Nhớ thời thơ ấu hạnh phúc _em nhớ anh!
Nhớ_Những nỗi nhớ khôn nguôi!
Em muốn quay trở về_về với ngày xưa yêu dấu_về cùng nắng mai vàng rực rỡ_về với những luống hồng nở ngát huơng_về với tháng năm em đã sinh ra,với tuổi thơ hồn nhiên và tràn đầy sức sống_về với gia đình ấm áp và tràn đầy tình yêu thuơng.
Chỉ duy nhất 1 điều ko trở laị_đó là anh_anh đã mãi xa em!
Vì anh...anh là gió
Gió...thì sẽ bay xa !!!