Uh, sai rồi, ta sai Cuộc sống không bao giờ trọn vẹn, ta đã cố lấp nhưng sao vẫn không đầy. Có quá nhiều chuyện để con người ta phải để ý và suy nghĩ,, và cuối cùng cũng chỉ là 1 con người k hơn không kém. Phải chăng ta yếu đuối, không đủ sức chịu đựng những xô bồ, vì chút sai lầm để rồi ta ích kỷ.
Nhưng cái tôi trong ta vẫn quá lớn, biết mình sai nhưng sao vẫn tiết kiệm lời xin lỗi.haizzz, mà ta sai ư, thật sự ta sai à, khoảng cách đã làm ta và đằng ấy không còn hiểu nhau nữa rồi, sao không hỏi tại sao ta lại như vậy, sao không nghĩ rằng trước đó có gì mà ta lại như thế. Thì đúng là ta sai rồi. Ta đang ở chính cái nơi mà ta thuộc về, vậy mà sao trong tâm tưởng vẫn còn nặng nề đâu đó - cái nơi mà ta sắp sửa hòa mình cùng nhịp sống ồn ào hoa lệ.
Một cái tết không hề trọn vẹn chút nào. Ta không muốn mình yếu đuối, ta không muốn mình sai lầm, ta không muốn mất đi những thứ mà ta đáng được có, và nhất là ta không muốn mất đi những thứ do chính ta tạo ra. Cuộc sống, vẫn là cuộc sống trêu người mà, không ai hết, không ai hiểu ta đang cần gì và muốn gì, đúng là không nói thì sẽ không ai biết, vì con người chứ có phải thần tiên đâu.Nhưng ta đã nói, vậy tại sao xem nhẹ những điều ta nói, dường như ta không còn trong cuộc chơi nữa , cho nên những gì ta nói đằng ấy vẫn có thể đem ra đùa giỡn.haizzz.
Không sao, SangSang mà, đã có khả năng tạo ra nhiều cuộc chơi thì vẫn có thể tạo ra cuộc chơi khác, cuộc chơi này sẽ trọn vẹn hơn 2 cuộc chơi trước, xin trả lại người tất cả những gì ta nợ, sẽ là tất cả kể cả món nợ ân tình, bởi vì không gian đó không thuộc về ta nữa rồi.
Vị Ngọt Đôi Môi