:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Truyện Ngắn

Tình đẹp như mơ

        Tác giả: Tôn Nữ Mặc Giao

Hoa ngồi dậy trố mắt nhìn sững Dục nằm vật ra giường thở hổn hển sau một hồi vuốt ve âu yếm nàng, còn đang nghĩ ngợi và cũng hơi e thẹn bởi đêm nay là đêm tân hôn của nàng. Đêm đầu tiên Hoa chung chăn gối với một người đàn ông gọi là chồng.

Hoa sang Mỹ mới được 3 tháng là làm đám cưới ngay với Dục. Hỏi có yêu chồng hay không thì chắc là cũng có đấy! bởi Hoa và Dục quen nhau từ lúc Hoa còn ở VN qua sự giới thiệu của người anh ruột. Hào, anh ruột của Hoa vượt biên sang Mỹ đã lâu, sau đó làm giấy bảo lãnh lại cho cha mẹ và Hoạ Dục, chồng của Hoa làm chung hãng điện tử với Hào, có một năm Dục về VN chơi, Hào gửi một ít quà cho cha mẹ nhờ Dục cầm về và viết thơ giới thiệu Dục với gia đình. Dục thấy Hoa hiền lành, xinh xinh, ngộ ngộ thì đem lòng thương mến. Trở về Mỹ vẩn tiếp tục giữ liên lạc với Hoa cho đến ngày đón gia đình Hoa trên đất Mỹ.

Ba tháng sau hai người làm đám cưới cho nên Hoa cũng chẳng rõ lòng mình đối với Dục như thế nào nữa, Hoa chỉ biết mọi việc cứ từ từ diễn tiến như đã được sắp đặt sẵn trước một cách suông sẻ mà Hoa không làm sao từ chối được. Mà từ chối làm sao được, Hoa bản tính vốn hiền lành nhút nhát, rất dễ bảo lại chân ướt chân ráo từ VN mới sang, được một người con trai trông cũng được mã, lại có nhà có cửa, công ăn việc làm vững chắc hỏi cưới thì còn gì bằng? cho nên cha mẹ và anh bảo sao thì Hoa nghe vậy.

Đêm nay, sau khi mãn tiệc cưới ở nhà hàng trở về nhà riêng của Dục, Hoa cũng có chút cái hồi hộp và rạo rực của một cô dâu mới về nhà chồng. Dù có ngây thơ và "ngu" đến mấy đi chăng nữa nàng cũng hiểu luật tạo hoá. Trời đất có âm có dương, âm dương cọ xát thì gây tiếng nổ (sấm sét). Cây cỏ cũng có nhuỵ đực nhuỵ cái. Đực cái giao hoà mới đơm bông kết trái được, thì con người cũng vậy. Huống chi nàng cũng đã từng được nghe các bạn gái rù rì về chuyện "vợ chồng". Cho nên nàng hiểu đêm nay là cái đêm "sợ lắm!". Vậy mà, Dục chẳng làm gì nàng cả. Còn đang nghĩ ngợi "lung tung” thì Dục kéo tay nàng:

- Em nghĩ gì thế? sao không nằm xuống ngủ đi! Giữ sức khỏe ngày mai mình còn đi "Honey moon" nữa chứ! Hoa tủm tỉm nằm xuống rúc vào nách Dục e thẹn: "thì ra chàng giữ gìn sức khoẻ" và đêm tân hôn của Hoa trôi qua như thế đó....

Một tuần "Honey moon" của Hoa tại "Hawaii" cũng trôi qua như đêm đầu tiên ở nhà Dục vậy! nghĩa là Dục của Hoa vẫn "giữ gìn sức khỏe" để đưa Hoa đi đây đi đó, vui chơi và tắm biển cùng nàng. Dục chăm sóc và lo lắng cho Hoa rất tỉ mỉ, tối về lại khách sạn, Hoa được chồng ôm ấp trong tay thì cảm động lắm! nàng cũng tận tình âu yếm và hôn trả lại chồng mà Dục vẫn cứ "đơ" cán cuốc chẳng "làm gì" Hoa cả. Còn Hoa lại càng "cả đẫn” hơn khi nghĩ Dục "giữ gìn sức khỏe" quá kỹ để đưa nàng đi chơi nên nàng cứ "tồ tồ" ăn no ngủ kỹ chẳng nghĩ ngợi thắc mắc gì cả.

Từ ngày có chồng, Hoa như đẹp hẳn ra! chất "phèn" của những ngày còn ở VN đã tan dần. Nước da Hoa trắng ngần, hai má hồng hồng ngó muốn "cắn". Quả là Dục khéo nuôi vợ, Hoa chỉ quanh quẩn trong nhà với việc bếp núc chờ Dục đi làm về. Dục mua cho nàng một lô băng video và sách học Anh văn để nàng trao dồi sinh ngữ. Hoa muốn gì Dục cũng chiều, nói tóm lại về vật chất Hoa rất là đầy đủ. Chiều nào cũng vậy! cứ gần đến giờ Dục tan sở, Hoa sắp sẵn mâm cơm, tắm rửa sạch sẽ diện quần áo thơm phức để đón chồng. Dục về đến nhà, vừa cho xe vào garage là Hoa đã chạy ra bá lấy cổ chồng nũng nịu:

- Ở nhà em nhớ anh lắm! Câu nói này thì Hoa thật lòng.

Nàng đã bắt đầu bén hơi chồng, bởi những lời nói nhẹ nhàng, những ân cần chăm sóc dịu dàng của Dục, Hoa đã bị Dục làm cảm động. Dục cũng âu yếm khoát vai vợ và hôn vào má nàng nói:

- Lớn rồi còn nhõng nhẽo.

Tình cảm giữa hai vợ chồng Dục với Hoa lúc nào cũng "nóng hổi" vừa thổi nhưng không.... "vừa ăn" như vậy đó! cứ ban ngày thì việc ai nấy làm. Dục đi làm hãng, Hoa chăm sóc việc nhà. Tối đến tuy chung một giường nhưng... mạnh ai nấy... ngủ. Hoa rất là hồn nhiên, chẳng bao giờ thắc mắc chuyện "âm dương" nữa, bao giờ Dục muốn "ấy" thì "ấy", nàng thản nhiên nằm gọn trong tay chồng ngủ một mạch đến sáng.

Nếu cuộc đời cứ êm đềm như vậy hoài thì chuyện tình của đôi vợ chồng này quả là trong sạch và thánh thiện vô cùng. Nhưng con người mà! thất tình lục dục làm sao tránh khỏi?

Một thời gian sau, Anh văn có vẻ tiến bộ đôi chút, Dục cho Hoa đi thi viết lái xe . Hoa vừa đậu xong, Dục mua luôn cho Hoa một chiếc xe hơi mới tinh và dạy nàng học lái. Có xe, có bằng lái rồi, buổi sáng Hoa ghi tên College học thêm ESL, buổi chiều lo cơm nước cho chồng. Vốn thông minh và chịu khó nên Anh văn Hoa tiến bộ rất nhanh, chỉ một thời gian sau, Hoa đã bắt đầu thích nghi với cuộc sống mới và Anh văn cũng khá lưu loát. Nàng nói với Dục nàng muốn đi làm để tập nghe, tập nói Anh văn, nếu cứ ở nhà nàng không làm sao "đàm thoại" được. Dục cũng chiều, nói tóm lại, Hoa muốn gì Dục cũng okê hết.

Hoa xin được một chân "cashier" ở một cửa hàng mỹ phẩm trong một cái mall cũng khá sang trọng, thêm tính tình hiền lành lại nhu mì nhút nhát kiểu con gái VN ngày xưa nên Hoa được rất nhiều đàn ông, thanh niên VN theo đuổi. Họ càng theo đuổi Hoa lại càng nhớ chồng và thương Dục nhiều hơn. Nhưng trong cái tình yêu thương ấy. Hoa mang một mặc cảm thiếu thốn kỳ kỳ làm sao đó! cái mặc cảm đã khiến Hoa đâm nhút nhát không dám mạnh miệng nói mình đã có chồng mỗi khi bạn bè hỏi thăm về gia thế của nàng. Hoa nói Hoa đang sống với một người anh Hai chứ không dám nói Dục là chồng của nàng.

Rồi Hoa phát hiện mình không còn ngủ ngon như cái thủơ ban đầu mới "lấy" Dục nữa, tình yêu Dục cho Hoa vẫn mặn nồng, những lo lắng chăm sóc Hoa như một đứa em dại, những vòng ôm hằng đêm với cánh tay rắn chắc để Hoa gối đầu ngủ đến tê dại mà chẳng dám rút ra sợ Hoa thức giấc. Tất cả những "nồng nàn" đó Hoa không cần. Cái Hoa cần là "cho" và "nhận". Quả thực là Hoa đã yêu Dục hơn hồi mới cưới nhau. Hoa là con gái mà! Hoa không cần nghĩ xa xôi gì cả, chỉ biết Hoa yêu Dục, Hoa muốn hiến dâng tất cả cho người mình yêu.

Nhưng sao Dục đã cài bông lên đầu Hoa và dìu bước nàng sang sông rồi mà lại không cùng Hoa dấn thân vào biển tình yêu? chỉ dừng lại trên cầu rồi cùng nhau... đứng ngắm. Tuy đã bắt đầu thắc mắc rất nhiều mà vẫn không làm sao dám mở miệng "tâm sự" với Dục được.

Dục rất yêu thương và chiều chuộng nàng, ngược lại Hoa cũng bắt đầu yêu Dục với tất cả tấm chân tình được vun xới bởi con người Dục mà ra chứ chẳng phải vì nghe lời mẹ và anh mà "gả" cho Dục như lúc ban đầu nữa! yêu thương đắm đuối như vậy đó! mà sao vẫn cứ mắc cỡ mỗi khi muốn nói chuyện hiến dâng.

Cho đến một hôm, đang khoát tay chồng đi phố. Hoa nghe đằng sau lưng có tiếng gọi tên nàng:

- Hoa! Hoa!

Cả hai cùng quay lại thì thấy một thanh niên trẻ, bảnh bao chạy đến bên Hoa xun xoe:

- Hoa đi phố hả? Hoa chỉ tay vào Dục giới thiệu:

- Đây là anh.... Chưa kịp nói hết câu, cậu thanh niên đã chìa tay ra nhanh nhẩu đoản:

- Anh hai phải không? nghe Hoa nói rất nhiều về anh, hôm nay mới hân hạnh được gặp anh. Dục cũng xã giao nắm lấy tay chàng thanh niên lắc lắc và kín đáo liếc Hoa một cái thật nhanh rồi ậm ự trong cổ họng chứ không nói gì. Chàng thanh niên sau khi được diện kiến "anh Hai" rồi thì vui ra mặt, hẹn có một ngày sẽ được đến nhà thăm Hoa .

Trên đường về, Dục không nói một tiếng nào, nét mặt trầm ngâm, tư lự. Còn Hoa thì mất tự nhiên và lo lắng ra mặt. Tự dưng nàng cảm thấy hối hận ngập tràn. Một nỗi buồn xâm chiếm lấy tâm hồn nàng. Có chồng thì nhận có chồng tại sao lại phải nói dối là anh Hai để bây giờ chuyện đổ bể không biết Dục nghĩ sao về nàng? Hoa len lén nhìn sang Dục dò xét, chỉ thấy khuôn mặt Dục lạnh lùng chăm chú lái xe làm nàng lo sợ.

Ngày hôm đó đi phố về, cả hai vợ chồng chẳng ai nói với ai tiếng nào hết. Hoa khó chịu lắm! cơm tối xong, Dục vào phòng bỏ cả thói quen đọc báo và xem tivi trước khi đi ngủ. Hoa âm thầm dọn dẹp len lén nhìn theo Dục mà không dám hỏi. Dọn dẹp xong, Hoa vẫn không dám bước vào phòng ngủ, nàng bật tivi coi cho đỡ mất tự nhiên, nhưng thực ra nàng có xem được gì đâu, đầu óc nàng cứ xoay quanh vấn đề ban sáng rồi suy nghĩ đến mệt mỏi ngủ co quắp luôn ở salong phòng khách mà không hay. Hoa chỉ giật mình thức giấc khi có một tấm mền nhè nhẹ đắp lên người nàng và hơi hướm quen thuộc của Dục thoáng qua lỗ mũi. Thấy Hoa thức giấc, Dục nhỏ nhẹ:

- Sao em không vào phòng ngủ? nằm đây lạnh chết. Rồi Dục vói lấy cái ''remoté' tắt tivi và dìu Hoa vào phòng ngủ. Hoa bỗng dưng xúc động vô ngần, cầm lòng không đặng, vào đến phòng ngủ, Hoa ôm chầm lấy Dục khóc nức nở:

- Xin lỗi anh! xin lỗi anh! Rồi nàng chủ động nằm rướn lên người chàng, hôn vào mặt chàng thì thầm:

- Em yêu anh, em muốn có con với anh, em muốn "cho" anh, chúng ta hãy có con Dục nhé! nàng sôi nổi bày tỏ hành động yêu đương với chồng. Một thanh niên khỏe mạnh ở tuổi 30 tràn đầy sức sống như Dục mà lại thản nhiên được trước sự mời mọc, hiến dâng của người vợ trẻ xinh đẹp bên cạnh thì thật lạ lùng. Dục không đáp ứng lại sự cuồng nhiệt của Hoa mà chỉ nhẹ nhàng giữ tay Hoa lại và ôm chặt lấy nàng trong lòng mình đợi cho sự xúc động của Hoa lắng xuống, chàng nói:

- Ngày mai Chúa Nhật, em điện thoại mình về thăm ba má nhé! Hoa ngạc nhiên:

- Tại sao bỗng dưng lại về thăm ba má em?

- Thì... tại lâu quá mình chưa về thăm, em không muốn sao?

- Không phải không muốn, nhưng việc về thăm ba má có ăn nhậu gì đến việc "có con" của vợ chồng mình? nàng ngồi dậy nhìn Dục dò xét:

- Hay là anh không muốn có con với em? anh không còn yêu em? anh không thích em nữa phải không? Dục bịt mồm Hoa lại:

- Đừng nói tầm bậy! trên đời này anh chỉ yêu một mình em mà thôi. Rồi chàng kéo Hoa nằm xuống, xoa nhẹ lên lưng nàng và hát nho nhỏ ru cho Hoa ngủ (Dục có giọng hát thật ấm và hay, Hoa rất ghiền nghe Dục hát) cho nên đêm đêm Dục cứ dở chiêu này ra để dụ Hoa ngủ là vậy.

Nhưng đêm nay Hoa cứ ấm ức không chịu ngủ, coi giọng hát Dục như "pha". Nàng phụng phịu thổn thức trong tay Dục:

- Em không biết, em không biết, anh phải cho em đứa con, anh phải cho em đứa con. Dục ôm lấy vai Hoa vỗ vổ:

- Được rồi! được rồi! mai đi thăm ba má rồi tính. Hoa vẫn "mè nheo":

- Hé! anh hứa hé! Cực chẳng đã Dục phải gật đầu:

- Okê! okê! được chưa? Thế là Hoa yên chí lớn nằm xuống, vòng tay ôm chặt lấy Dục với một niềm chứa chan hy vọng ngày mai sẽ... "có con".

Chỉ một lát sau, nàng chìm vào giấc ngủ vô tư như một đứa trẻ thợ Dục rón rén rời khỏi giường sang phòng sách ngồi hút thuốc, tư lự một lát chàng lấy giấy bút ra viết cho Hoa một lá thự.. Ngày hôm sau, khi đến nhà cha mẹ của Hoa, Dục chìa lá thơ ra trước mặt mọi người rồi quày quả bỏ đi ngay với một yêu cầu mọi người hãy đọc kỹ lá thư và tha thứ cho chàng.

Em Hoa,

Cám ơn em, những tháng ngày qua đã cho anh một cuộc sống thật là êm đềm và hạnh phúc. Đã cho anh biết đến thế nào là mái ấm gia đình và một người vợ thật "perfect", mặc dù chúng ta chưa hề chung "chăn gối".

Anh muốn nói đến chuyện gối chăn đúng nghĩa của vợ chồng chứ không phải đắp mền ngủ chung một giường như chúng ta đã làm từ hơn một năm qua . Anh tự biết mình không có tư cách gọi em bằng hai tiếng "bà xã" thân yêu mà anh rất thèm khát mặc dù về mặt pháp lý chúng ta là một cặp vợ chồng thiệt thọ. Nhưng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi! sẽ chẳng bao giờ em hiểu được nỗi đau khổ và tuyệt vọng của một thanh niên vừa thành niên đã bị mất đi khả năng sinh lý.

Hoa ơi! anh rất là thương em, nhưng chỉ là tình thương giữa con người và con người mà thôi! Nói trắng ra là anh không có khả năng làm chồng và làm cha sau một tai nạn hồi tuổi 20 mà không ai biết ngoài vị bác sĩ điều trị cho anh. Còn ngoài ra tất cả anh đều bình thường, anh cũng là một con người có trái tim làm bằng máu thịt cho nên anh cũng biết ước mơ và mong muốn vậy. Anh khát khao có một mái gia đình của riêng mình, hằng ngày có người vợ hiền tựa cửa chờ anh đi làm về như Hoa đã cho anh từ hơn một năm qua .

Anh biết đối với Hoa như vậy là không bình thường và ích kỷ. Vì muốn đạt được ước mơ của mình, anh đã cưới em về mà không nghĩ đến cảm giác của em. Đã khiến em mang một mặc cảm tâm lý, không dám nhìn nhận anh là chồng trước mặt mọi người.

Anh biết, nếu không để em trở thành "đàn bà" chắc chắn em không thể nào trưởng thành được, nhưng rất tiếc khả năng đó anh không làm được. Xin lỗi em! hạnh phúc của chúng ta đã bị khiếm khuyết, một khiếm khuyết rất là quan trọng (sau này em sẽ hiểu). Cho nên anh quyết định xa rời em, trả em lại cho gia đình em với một ước mong sau này em sẽ gặp được một người chồng tốt hơn anh và mang lại hạnh phúc vẹn toàn cho em. Anh cũng biết em rất yêu anh và anh cũng rất đau lòng khi phải rời xa em, chính vì yêu em, anh phải can đảm mạnh dạn nói ra sự thật đau lòng của cuộc đời anh để em hiểu mà tha thứ cho anh. Hãy xin lỗi ba má giùm anh, nói anh vô phước không được làm con ba má. Một lần nữa thành thật xin lỗi em.

Dục

Tái bút: Chìa khoá nhà và chìa khóa xe em đã có sẵn, em có thể về nhà để lấy bất cứ cái gì em muốn lấy.

Anh nghỉ phép đi du lịch một thời gian. Take care .

Hoa buông rơi lá thư ôm chầm lấy mẹ khóc nức nở:

- Anh ấy điên thật rồi! anh ấy điên thật rồi mẹ ơi! nếu biết trước không mang hạnh phúc đến cho em được sao lại lấy em? để cho em thương anh làm chi ?

Rồi Hoa chợt gào lên tông cửa chạy theo Dục:

- Em không cần biết, như vầy cũng đủ hạnh phúc lắm rồi! em thương anh! em muốn anh! em chỉ cần có anh mà thôi Dục ơi!

Hào rượt theo nắm lấy Hoa kéo lại mắng:

- Em điên rồi à? nó đã không bình thường, em còn muốn điên theo nó nữa sao?

Thời gian sau đó, nghe kể lại tuy vết thương trong tim vẫn còn nhức nhối và nổi nhớ thương Dục vẫn chẳng hề nguôi ngoai. Nhưng rồi Hoa cũng phải lấy chồng, sinh được một đứa con trai, cuộc sống lứa đôi của Hoa không mấy hạnh phúc như lần đầu với Dục. Ba năm sau chồng của Hoa bị bệnh qua đời. Hoa chán nản chẳng muốn bước thêm bước nữa. Dục ra tay "tế độ", theo đuổi Hoa trở lại. Hoa cảm động quay trở về với Dục.

Bây giờ họ sống rất là hạnh phúc trong một căn nhà xinh xắn bên sườn đồi Silver Creek San jose . Hoa không đi làm nữa, ở nhà chăm sóc nhà cửa và nuôi con. Người hạnh phúc nhất vẫn là Dục. Ước mơ của chàng thật đơn giản và bình thường như bao ước mơ chung của những người đàn ông khác: một mái gia đình, một người vợ hiền và một đàn con xinh. Nhà và "vợ" thì bây giờ Dục đã được rồi nhưng con thì chả bao giờ Dục dám mơ tưởng đến, thế mà Thượng Đế đã ưu đãi ban cho chàng một món quà quá sức tưởng tượng, vượt ngoài ước mơ của chàng. Đó là đứa con trai của Hoa mà chàng thương và chăm sóc như đứa con ruột của mình.

oOo

Đã được xem 3222 lần
Sưu tầm bởi: CamChuong
Cập nhật ngày 02/02/2007


CẢM NHẬN
sao cũng ok
mình thấy hay lắm đó
dễ thươngh thật cứ như trẻ con zậy há
Được viết bởi trankieuanhna (25/03/2008 - 2:17:33 PM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
Harry Potter và Chiếc Cốc Lửa (Harry Potter - phần 4)
Harry Potter và mật lệnh phượng hoàng
Harry Potter và các Thánh Tích của Tử Thần
Hừng đông
Harry Potter và Tên Tù Nhân Ngục Azkaban (Harry Potter - phần 3)
Harry Potter và Hoàng tử lai
Harry Potter Và Phòng Chứa Bí Mật (Harry Potter - Phần 2)
Chạng Vạng - Stephenie Meyer
Harry Potter và hòn đá phù thuỷ
Nhật thực
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha