Và bây giờ đây khi anh không còn hiện hữu bên cạnh em mà đã mãi mãi xa – mãi mãi nằm lại nơi thâm u, buồn tẻ, trống vắng, lạnh lẽo thì em vẫn là một con bé chỉ biết yêu trong đợi chờ khao khát.
Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói. Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.
Hôm nay mùng tám tháng ba Sáng sớm ngủ dậy chạy ra ngoài đường Kiếm hoa để tặng cho nường Nhìn hoa nường bảo ngoài đường thiếu chi Thế là nường ngoảnh mặt quay đi ...