YÊU Đêm trăng. Lấp lánh ánh vàng.
|
CHO EM KHÓC LẦN CUỐI TRÊN VAI ANH Rồi ngày mai
Anh đừng nhìn vào mắt em
Bởi em rất yếu lòng...
Và biết đâu có thể
Lại quá yêu anh hơn những ngày xưa?
|
ĐÊM NGHIÊNG Em chao đảo quằn quại rên siết
|
YÊU EM ĐI Em. Con bé 26 tuổi. Nhỏ nhắn. Xinh xắn. Nhẹ nhàng. Trầm tính. Đa tình. Thích lang thang. Buông thả. Thích được ôm ấp vuốt ve. Thích được thả mình trong những cuộc truy hoan. Em là thế đấy! Sợ không? Kinh không? Choáng váng không?
|
KHÁT Em khát Những cái ôm xiết đỏ Mình trần Chân duỗi song song
|
GIẤC MƠ KHÔNG CÓ THẬT Đừng ngọt ngào cơn mê Em không muốn bờ môi người đàn ông của anh rạn nứt
|
THIÊN ĐƯỜNG NGHIỆT NGÃ Lang thang nơi đất khách quê người, cái quý nhất của đời người con gái đã không còn thì một người đàn ông và nghìn người đàn ông đi qua cũng như nhau cả.
|
LẠ RÒNG Giờ đây Ly và Huy không biết đang phiêu bạt ở phương trời nào. Không biết hai người có nhớ tới đứa con mà mình đã tạo nên? Còn Hoàng - anh cảm thấy mình bị phụ bạc, bị lừa dối. Anh nhận ra rằng: Mình không phụ người ta thì người ta cũng phụ mình.
|
KHI EM KHÔNG YÊU ANH Và bây giờ đây khi anh không còn hiện hữu bên cạnh em mà đã mãi mãi xa – mãi mãi nằm lại nơi thâm u, buồn tẻ, trống vắng, lạnh lẽo thì em vẫn là một con bé chỉ biết yêu trong đợi chờ khao khát.
|
ĐỜI NHƯ CỎ DẠI Tôi yêu anh. Yêu điên cuồng. Yêu đến khờ dại. Mỗi lúc gần nhau chúng tôi lại nằm khoả thân. Tôi thích thế. Chẳng hiểu sao. Đi bác sỹ tâm lý. Họ bảo tôi có vấn đề. Thích khoe. Lạ thật. Làm gì có bệnh như thế? Nỗi đau đến bất ngờ như tình yêu và cũng như những cú thọc sâu làm tôi đau đớn, oằn mình rên la. Tôi-ngày một xanh xao, mệt mỏi chân tay bải hoải. Một hình hài đang lớn dần trong cơ thể. Anh ra đi. Đưa tay vưôt nhẹ cái bụng phập phòng theo nhịp thở . Con.Con mình đấy.
|