Cái bóng không rời ta nữa bước
Quay đuốc về phía trước
Bóng vật về phía sau
Hạnh phúc ở đâu?
Trong cuộc đời ta SÁNG – TỐI liền nhau.
Người đời xưa tưởng trái đất như cánh đồng
Ma Gieng Lăng đi tìm trái đất.
Và loài người từ đó bắt đầu chóng mặt
Trên đầu ta mặt trời không bao giờ tắt.
Mà cuộc đời vẫn nữa trắng nữa đen.
Dẫu vòng tay người ôm tròn trái đất
Thì một nữa trắng ngần một nửa lọ lem.
Cuộc đời nào không qua những bóng đêm
Cái thai nghén cùa một trời ánh sáng
Quả ngọt trên môi qua một thới chát đắng
Và hạnh phúc nào không bắt đầu từ những khổ đau