:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Vườn Tình Yêu

Giá băng trong tuyết

        Tác giả: Yên Chi

Hồn ma ám ảnh trong lòng anh không phải là tôi mà chính là sự cô đơn và tâm hồn trống trải. Nó khiến anh chỉ biết say mê trong phú quý, đắm chìm trong xa hoa. Tôi không muốn bị nhốt trong cái lồng đầy rẫy những hư vinh lộn xộn này nữa.

“Thích uống rượu và nghiện rượu là hai phạm trù khác hẳn nhau. Thích là một nhu cầu có thể thực hiện có thể không, còn nghiện lại là một bản năng, chỉ cần ngửi thấy hơi men là không thể không uống. Người nghiện rượu sẽ mất hết khả năng tự vệ đối với rượu”.

Thùy đã nghe quen tai cái mớ lí thuyết cùn của Thắng nhằm biện hộ cho cái thú “thích” uống rượu của mình. Anh luôn miệng ca ngợi: “Rượu là một thứ nước thần, khi vui uống vào càng vui thêm, lúc buồn uống vào sẽ làm tan đi nỗi buồn...”, nhưng thực ra anh đang tự hành xác vì muốn quên đi cái quá khứ âm u mù mịt của mình.

Thắng trở về lạnh lùng kể từ khi người yêu bỏ đi lấy chồng trong giai đoạn tình yêu đang độ nồng nàn nhất chỉ với một đôi dòng nhắn lại: “Anh với người ấy được ví như món cá rẻ tiền so với tay gấu vậy. Anh chỉ có thể cho em một tình yêu tràn đầy, còn người ấy lại có đủ điều kiện thỏa mãn cái tính thích hư vinh của em. Nếu thật lòng yêu em thì chắc anh cũng sẽ khuyên em chọn người ấy”.

Thật trớ trêu, người cô ấy chọn lại chính là bạn thân của Thắng mới du học mấy năm ở nước ngoài trở về. Mỗi lần họ gặp nhau thì cô ấy lại tỏ ra ngạo mạn như hai người xa lạ chưa hề quen biết. Anh không muốn tình bạn tri kỉ bị sứt mẻ chỉ vì một người đẹp “không tim” nên anh đành phải làm ngơ.

Người ta vẫn thường an ủi “trong họa có phúc”, nhưng đối với anh trong họa lại có họa. Cái họa nghèo nàn cứ đeo bám anh chẳng chịu buông tha, giờ nó lại mang tình yêu của anh đi mất khiến cho Thắng trở nên mẫn cảm với đời.

Hận cái nghèo, anh chỉ còn biết lao vào kiếm tiền, thật nhiều tiền cho bõ tức. Anh tự răn mình: “Khi có quyền lớn trong tay và tiền nhiều trong túi thì sợ gì không có mĩ nhân trong lòng”.

Một anh chàng kĩ sư cơ khí nghèo mới ra trường có thể kiếm tiền bằng cả việc chạy xe ôm hay đi khuân vác thuê ngoài thời gian làm việc ở công ty. Anh đã không cho phép mình nghỉ ngơi dù chỉ là nửa ngày chủ nhật. Chẳng mấy chốc, anh đã mở được một gara sửa chữa ôtô, rồi thành lập xí nghiệp lắp ráp ôtô và trở thành một ông chủ tầm cỡ.

Thắng đã lấy Thùy không hẳn do tình yêu mà đơn giản chỉ vì Thùy giống người yêu cũ của mình. Cô giống người đó từ dáng đứng, bước đi, khuôn mặt, nụ cười… và đặc biệt là cái tính thích hư vinh.

Thùy thích tận hưởng cái cảm giác được người khác ngưỡng mộ vì những bộ thời trang độc đáo được nhập ngoại và những đồ trang sức đồng bộ đắt tiền làm tôn thêm vẻ kiêu kì, quyến rũ của khuôn mặt thanh tú. Mỗi bước của Thùy đều có xe đưa đón, đồ của cô dùng phải là những thứ đắt tiền nhất.

Vào mỗi ngày kỉ niệm gì đó mà mời vợ chồng “người ấy” đi cùng thì họ đưa nhau đến ăn uống trong nhà hàng sang trọng nhất và gọi những món quý hiếm nhất. Anh làm tất cả điều đó không phải vì vợ mà chỉ muốn chứng minh “người ấy” đã chọn nhầm, nghĩa là thực tài và thực tiền của anh giờ đây đã hơn hẳn người cô ấy chọn.

Thấy bạn mình bị “thất cơ lỡ vận”, thua lỗ trong làm ăn, anh cười mai mỉa: “Người ta cần áo mặc thì Phật cũng cần phải có vàng đeo”. Thùy chẳng biết gì nên cứ bả lả “chị chị, em em” với “người ấy” xem ra thân mật lắm và còn hẹn hò nhau đi mua sắm đồ nữa.

Những toan tính quá kĩ lưỡng của Thắng khiến cho người khác vừa khâm phục vừa coi thường. Anh vẫn còn rất yêu “người ấy” nên lần nào gặp cũng như cái đèn thừa dầu đang chờ một tàn lửa nhỏ để bùng cháy dữ dội. Càng yêu lại càng hận, chỉ có mối hận tình là dai dẳng nhất.

Anh không hé răng, cô ấy câm lặng nên chẳng ai biết và anh chỉ còn biết tìm đến rượu để quên. Đời sống vật chất phong phú, dư thừa đến mấy cũng không làm giảm cơn khát về tinh thần trong lòng Thắng. Anh không sao hiểu nổi cái thứ tình mình đang dành cho vợ thuộc cung bậc nào, nó sâu sắc hơn tình cảm thông thường nhưng lại nông cạn hơn tình yêu cố hữu trong lòng anh.

Chỉ có Thùy là không sống trong toan tính dằn vật ấy. Cô vô tư hưởng thụ một cuộc sống quá ư tươi đẹp, hơn hẳn trong giấc mơ của mình. Cô chỉ thấy lạ một điều, dù trên bàn ăn có rất nhiều món ngon thì chồng vẫn yêu cầu phải có mấy cái chân gà nướng để anh nhâm nhi với vài ly rượu ngoại. Cô không biết đó là món khoái khẩu của “tình địch” mà chỉ khi nào anh lĩnh học bổng mới có thể đưa “người ấy” đi thưởng thức, còn anh chỉ ngồi ngắm say sưa.

Quần áo Thùy mặc nhất nhất phải chọn gam màu lạnh, không được quá sặc sỡ và đặc biệt không được đi giày cao gót. Đã có lần cô thắc mắc: “Đi giày cao gót nó mới tôn dáng váy lên được chứ”. Anh ậm ờ cho qua chuyện: “Đã đẹp thì đi chân đất cũng vẫn đẹp”.

Câu nói đó chứng tỏ anh đã công nhận vợ mình đẹp, bấy lâu nay Thùy cứ ngỡ chồng mình chỉ biết có kiếm tiền nên lạnh lùng, thờ ơ với vợ: “Ai bảo, trái tim người làm kinh doanh được đúc bằng thép chứ”.

Thắng chỉ có thể thật lòng với Thùy trong phút chốc, chứ còn lâu dài thì không có cơ sở để tin. Khi đứa con gái đầu lòng chào đời, anh gọi con bằng cái tên yêu đầy trìu mến: “Tằm”. Thùy phản đối: “Con tằm cả đời phải rút ruột nhả tơ, em không muốn con mình phải chịu kiếp con tằm. Sao có bao nhiêu loại con đáng yêu khác anh không gọi?...”.

Anh ngắt lời vợ: “Bảo gọi con như thế thì cứ gọi, đừng làm anh mất hứng”. Thôi thì nhịn chồng cho xong, nhưng trong lòng Thùy ấm ức lắm. Tên nào gọi mãi thành quen, hễ nghe gọi “Tằm” là con bé sà ngay vào lòng nũng nịu.

Hôm nay là sinh nhật bé Tằm tròn năm tuổi, Thùy dự định làm to và mời cả vợ chồng bạn thân nhất của Thắng đến dự. Mọi người đã có mặt đông đủ, chỉ còn chờ bố bé Tằm mang bánh gatô về là mở sâm banh chúc mừng.

Vừa bước vào cửa anh đã gọi lớn: “Bé Tằm!”. Con bé chưa kịp trả lời thì theo phản xạ “người ấy” vội quay lại rồi “dạ” rất to. Thùy ngỡ ngàng nhìn chồng đau đáu rồi đột ngột đổi hướng soi thẳng vào ánh mắt luống cuống của cô ấy. Thì ra đó lại là tên yêu mà chồng mình gọi riêng “người ấy”.

Tình cảm con người chỉ có duyên phận chứ không thể phân định rõ đúng sai. Nếu quá thông minh dễ khiến con người ta mệt mỏi, mà cứ hồ đồ một chút sẽ tốt hơn.
Đã được xem 2124 lần
Sưu tầm bởi: CamChuong
Cập nhật ngày 07/05/2007


CẢM NHẬN
Chưa có cảm nhận nào đc viết cho bài này!
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
10 Tin Nhắn Ấm Áp
Em sẽ yêu anh nếu anh biết........
100 ĐIỀU LÃNG MẠN NHẤT
Bạn đang yêu ???
Những ý tưởng tình yêu
Ði tìm một nửa đích thực của bạn
Phải lòng em
Những lỗi phái nam thường mắc phải khi bắt đầu yêu
Em mãi nghi ngờ tình anh.
Tình đầu mong manh
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha