Cho đến ngày hôm nay, tôi đã chấp nhận từ bỏ...
khi cố níu giữ.. thì lại càng xa..
khi cố quan tâm..người lại càng hờ hững..
tại sao tôi lại cứ ngốc như vậy?...
tại sao lại không biết chấp nhận..mà cứ đeo đuổi theo một giấc mơ xa...
để rồi mang lại cho bản thân sự mệt mỏi..
Tôi sẽ không như vậy nữa..
phải biết đối diện với tất cả..để quên..dù vẫn biết rằng rất khó..!!!
Nhưng tôi tin mình sẽ quên được anh..và chôn vùi những kỉ niệm đã qua..
Các bạn có biết hoa violet không?
đó là một loài hoa rất đẹp, luôn bò sát mặt đất..
Có một câu chuyện kể rằng: trong một khu vườn rộng lớn, khi tất cả các loài hoa khác luôn nở rộ vươn mình đón ánh nắng mặt trời thì những bông hoa violet bé nhỏ chỉ có thể bò sát mặt đất mà thôi!!!
Cảm thấy buồn..cuộc đời cứ thế mỗi ngày trôi qua một cách vô vị..có một bông hoa violet đã thốt lên: " ôi! ước gì ta trở thành hoa hồng..ta có thể vươn mình đón nắng..dù chỉ một lần ta cũng chấp nhận"..
Hoa violet vừa nói xong,một bà tiên hiện ra , bà tiên hiền từ nói: "violet bé nhỏ, con đừng ước điều đó, bất cứ điều gì khi ta thực hiện được ta cũng sẽ phải trả giá cả, violet con hiểu chứ?"
"Vâng, con hiểu, nhưng đây là mong ước của con, con bằng lòng trả giá, xin bà hãy giúp con..."- violet van nài...
"...Được, ta..sẽ giúp con.."
Như một giấc mơ, violet nhỏ bé vụt sáng trở thành hoa hồng, mang một màu vàng tươi xinh xắn. nó hạnh phúc biết bao...
Nhưng những gì hạnh phúc thường đến rất nhanh,..rồi cũng vụt tan biến đi rất nhanh..
Một cơn bão ập đến chỉ sau một ngày hạnh phúc..cả khu vườn xơ xác tiêu điều..tất cả các loài cây đề bị bật gốc..những bông hoa xinh đẹp,tươi tắn đề gục ngã..còn sót lại trên mặt đất chỉ là hoa violet..những bông hoa violet kia vui vẻ lắm..!chúng nó không bao giờ nghĩ rằng chính vì bé nhỏ, chính vì bò sát mặt đất mà vẫn sống sót sau cơn bão kia....chúng nhìn vào hoa hồng vàng (violet của ngày hôm trước)- đang thều thào trong cơn nguy kịch..chúng cười nhạo: "Bạn thấy chưa? Bạn không chấp nhận làm violet, mơ ước làm hoa hồng, để rồi được gì? Hạnh phúc được bao lâu? Để rồi cuối cùng phải trả giá đắt như thế này.."
Violet- Hoa hồng vàng trước lúc ra đi về một nơi xa lắm..nó vẫn cố gắng nói những lời nói sau cùng: "Tạm biệt các bạn, chúc các bạn mãi sống vui vẻ và hạnh phúc..có thể đối với các bạn tôi thật là ngu ngốc khi mơ làm hoa hồng ..nhưng đến giờ phút này đây, tôi vẫn không hề hối tiếc..ít ra thì tôi đã có thể một lần hoàn thành được hy vọng của mình; dù chỉ là một ngày..tôi cũng đã hạnh phúc lắm rồi..thà rằng tôi được một lần hóa ước mơ thành sự thật rồi ra đi vĩnh viễn vào cõi hư vô còn hơn là tôi mãi sống cuộc đời nhỏ bé của violet, phải sống một cuộc đời vô vị..sống mà chỉ để tồn tại..được gì chứ..?" và rồi, nó ra đi...
Có thể các bạn sẽ nghĩ rằng bông hoa violet ấy thật quá ngu ngốc..nhưng tôi lại rất khâm phục..nếu như chúng ta sống mà chỉ để tồn tại thì còn gì là ý nghĩa?...tình cảm tôi dành cho anh cũng như vậy..chúng ta dù chỉ có thể một lần cầm tay, một lần đi cạnh nhau, một lần hát với nhau vào ngày hôm ấy..rồi sẽ không bao giờ còn có thể trở lại nữa,..tôi vẫn sẽ không bao giờ hối tiếc..
|
hạnh phúc..dù chỉ một lần..là đủ.. |
Tôi sẽ quên đi anh..chỉ vì tôi không muốn nhìn anh ưu phiền..tôi sẽ buông tay..chỉ vì mong anh luôn hạnh phúc mà thôi..tôi sẽ quên..dù rằng trong lòng sẽ buồn, sẽ nhớ..
Phải chăng tôi như bông hoa violet ấy? chỉ có thể một lần hạnh phúc bên anh?...
Anh như bầu trời cao xa vời vợi..tôi chỉ là ngôi sao băng vụt sáng trong phút chốc rồi lại tan biến vào hư vô, tan biến vào kí ức, vào quá khứ..tan biến mãi trong lòng anh..trong tim anh...!!!!