cóa những thứ giản đơn nhỏ nhoi mà người tar tưởng chừng ko pao giờ mất..cóa đáng pùn ko hả anh..em chẳng piết làm sao để đối diện với nóa..cảm giác ko được gần anh hay được gần anh mà phải như 2 người xa lạ khó chịu lắm...
anh à..mọi thứ phải kết thúc như vậy sao anh..em ko muốn làm phiền cuộc sống riêng tư của anh..
nhưng em ko thể im lặng trước nóa..
em iu anh..từ khi xa anh em đã không còn là người tự ti như xưa nữa..em đã piết sống thế nào để mình dzui mà ko cần sự đau khổ của người khác..
em đã dần piết cảm thông cho người khác và luôn mĩm cười khi nhìn thấy người khác dzui..
dù mọi thứ em đã tỳm lại được..nhưng em phải trả giá lại..em đã mất anh
em iu anh...nhưng..em sẽ quên anh...để càng iu anh hơn nữa..
anh cứ yên tâm..em sẽ sống tốt và sẽ tốt hơn nữa khi em đã ko còn tự ti như lúc trước...
anh hãy cười lên mỗi ngày anh nhá...ko cóa em sẽ ko còn ai làm phiền anh mỗi sáng thứa dậy..sẽ ko còn ai chạy khắp sân trường để tìm anh...
em dzui lắm vì luôn thấy anh cười dù nụ cười đóa ko dành choa em..
thời zan cóa thể làm con người thay đổi ..nhưng em ko thể chắc chắn với anh rằng em sẽ quên anh..vì cơn mưa chiều đã tạnh nhưng lòng em vẫn chưa tạnh..
làm sao cóa thể đối diện với mỗi lúc tan học về ko cóa anh..
nhưng phải chấp nhận thôi..
anh hãy sống thật tốt anh nhá...em đã ko còn nhận được sự wan tâm từ anh nữa..nhưng nhờ thế em mới piết tự chăm sóc pản thân mình..
ngày mai thức dậy anh hãy nhớ cười thật nhìu nha anh..
em im lặng ko cóa nghĩa là em ko còn iu anh..mãi mãi anh sẽ ko đọc được những lời viết này đâu..mọi thứ sẽ là của riêng em....
anh đã là kẻ vô tâm thì hãy vô tâm tiếp tục anh nhé..anh đã làm em iu anh thì pây zờ anh phải cóa trách nhiệm để em quên anh chứ...
...anh cứ yên tâm em sẽ tự cóa trách nhiệm với pản thân mình..đã piết iu anh thì phải piết quên anh chứ..
chắc em sẽ vượt wa thôi..anh hãy sống tốt nhá anh iu..
tạm biệt anh..em iu anh..
mưa...2011/12/9
người...cô..đơn