:: Trang Chủ
» Lưu Bút
» Diễn Đàn
» Chơi games
» Nghe nhạc
» Xem phim
» Truyện tranh
» Avatars
» Phòng Tranh

Thơ Tình
Truyện Tình
Vườn tình yêu
Nghệ Thuật Sống
Danh ngôn tình yêu

Tin căn bản
Mẹo vặt
Đồ họa
Kho Download

Học tiếng Anh
Học tiếng Hàn
Học tiếng Hoa

T==============T
ID:  PASS:  
» Quên mật khẩu   » Đăng ký tài khoản mới
Hỏi và đáp
Hôm nay,  
TRANG CHỦ
Lưu bút
Tình yêu
Diễn đàn
Nghe nhạc
Xem phim
Chơi game
Phòng tranh
Quy định
Hỏi đáp
Tình Yêu
Thơ Tình
Truyện Tình
Nghệ Thuật Sống
Vườn Tình Yêu
Tâm Hồn Cao Thượng
Tin Học
Tin Căn Bản
Mẹo Vặt
Đồ Họa
Internet - Web
Kho Download
IT 360°
Giải Trí
Danh Ngôn
Thơ Thẩn
Truyện Cười
Truyện Ngắn
Truyện Ngụ Ngôn
Truyện Truyền Thuyết
Cổ tích - Sự tích
Thế giới games
Học Ngoại Ngữ
Tiếng Anh
Tiếng Hàn
Tiếng Hoa
English audio
English story
Học qua bài hát
Văn phạm tiếng Anh
Kỷ niệm áo trắng
Người thầy
Thơ áo trắng
Kỷ niệm không phai
LIÊN KẾT
Vườn Tình Yêu

Điều em muốn nói

       

Đã từ lâu lắm rồi em muốn nói, em yêu anh! Chỉ đơn giản là em yêu anh thôi nhưng sao mà khó khăn thế. Người luôn bên cạnh em, người mà em luôn chia sẻ những tâm sự chủ yếu là mẹ. Có lẽ vì thế nên quan niệm về tình yêu của em khá cổ điển


Mẹ thường bảo với em, dù có yêu nhưng con gái đừng bao giờ ngỏ lời trước, mẹ bảo "trâu tìm cọc chứ bao giờ cọc lại tìm trâu". Em đã nghe lời để rồi em mắc vào một mớ bòng bong không sao rút ra khỏi. So với cả nhân loại, em biết tình yêu của em chỉ nhỏ bé, chỉ bình thường như hàng nghìn mối tình khác đã, đang và sẽ có mà thôi. Nhưng dù vậy nó cũng đủ làm cho em cảm thấy đầy day dứt và suy nghĩ.

Người ta khổ vì thương không phải cách

Yêu sai duyên và mến nhầm người

Câu thơ ấy thật đúng anh nhỉ? Bản thân em, em biết mình chưa nên yêu nhưng có phải việc gì bảo làm cũng làm được đâu anh. Em mới chỉ 18 tuổi, suy nghĩ về tình yêu, về cuộc sống của em còn non nớt lắm. Anh thì khác, anh lớn hơn em nhiều, anh đã đi làm, đã suy nghĩ chín chắn. Nhưng anh ơi, em ghét sự chín chắn đó của anh!. Em còn nhớ, trước kia khi em mới quen anh, chúng mình đã làm đủ thứ buồn cười. Mới đây thôi, em vẫn còn giữ tấm thiệp anh viết tặng sinh nhật em "I hope your hope will be true", anh có còn nhớ?. Và hồi đó em thấy đúng là anh biết hết mọi hi vọng và mơ ước của em thật. Nhưng từ khi anh đi làm, mọi thứ thay đổi rất nhanh chóng, em cảm thấy anh thật sự khác với anh ngày xưa nhiều lắm. Anh có những người bạn mới, có những sự quan tâm mới, có những điều mà em biết dù anh có nói em cũng không hiểu được nhiều... chúng mình mất đi sự đồng cảm về nhau, em cảm thấy thực sự buồn về điều đó.

Click xem ảnh lớn


 
Chính vì thế em muốn nói với anh rằng em yêu anh và cần có anh biết mấy. Nhưng chỉ điều đó thôi em cũng không làm được, em không vượt qua được mình, nói đúng hơn là em sợ, em sợ anh sẽ suy nghĩ khác về em. Chúng mình quen nhau đã khá lâu, và dù không chắc chắn nhưng em vẫn cảm thấy anh cũng mến em. Nhưng còn thực sự như thế nào thì anh chưa bao giờ nói ra. Hay là em chỉ tưởng tượng thôi anh nhỉ? Anh không thích em mà chỉ coi em như em gái mà thôi? Hàng trăm nghìn câu hỏi cứ ở trong đầu em làm em muốn phát điên, em bế tắc anh ạ!. Rồi em lại tự an ủi mình rằng chỉ vì anh đang muốn em tập trung học hành, đang muốn em thực sự vươn lên trong cuộc sống khắc nghiệt, muốn em thực sự trưởng thành, anh chỉ muốn tốt cho em mà thôi. Và chính vì suy nghĩ đó đã giúp em cố gắng ôn thi thật tốt, học thật khá để thật sự xứng đáng với anh.

Em quyết định thi Ngoại Thương để không phải thua kém anh, để anh có thể tự hào về em. Cả một kì thi ác liệt, nhưng một lần nữa nhân tính không bằng trời tính, chỉ vì một phút bất cẩn em làm sai và thế là em tự đánh mất hi vọng của mình. Dù điểm em khá cao nhưng vẫn không thể đỗ được trường ấy. Bố mẹ đã rất buồn vì em, mẹ đã từng hỏi em vì sao cùng một nghành mà em không chọn một trường thấp hơn cho chắc ăn, vì nếu em thi trường khác thì chắc chắn đỗ. Em đã không trả lời mẹ được!. Trong những ngày này, em đang vô cùng buồn và mất hi vọng, em muốn anh ở bên em nhưng anh không có, không bao giờ là anh. Em nhớ ngày đầu tiên thi về, anh chữa bài cho em, biết em làm sai anh đã mắng em. Rồi em nhìn thấy anh ngồi thừ trước màn hình máy tính để so lại bài cho em, rồi lúc thì anh trách, lúc lại an ủi em, lòng em buồn vô hạn. Em chỉ muốn khóc thật lớn trước mặt anh, nhưng đổi lại em cảm thấy một niềm hạnh phúc bởi đã lâu lắm anh mới có nhiều lo lắng cho em đến thế! Và nhiều thứ khác nữa xảy ra khiến em nhận ra anh luôn âm thầm theo sát từng bước đi của em, anh ơi, không phải em không hiểu, nhưng sao anh không để em có thể hiểu anh sớm hơn.

Em nhớ có lần em đọc blog của anh anh viết về một cô gái mà anh gọi thân thương là mama. Anh bảo cô ấy rất hiểu anh, và ở bên cô ấy anh có thể nói hết mọi suy nghĩ, ở bên cô ấy anh thấy lòng anh ấm áp trở lại. Đọc những dòng ấy không khác gì mũi dao đâm vào trái tim em đau nhói. Em không muốn tin và chỉ muốn xoá hết, xoá hết những dòng chữ trước mắt. Anh đang làm gì với em thế này, đã nhiều khi em muốn hỏi anh thế và nhiều lúc em quyết định quên anh thì anh lại làm cho em không thể từ bỏ. Đã rất lâu sau đó em không dám vào blog của anh, đến bây giờ em cũng không dám anh ạ!

Click xem ảnh lớn

 
Em muốn chọc tức anh nhiều lắm, em đã ngang bướng lêm rất nhiều nhưng giá mà anh thấy được em đang cố gắng gồng mình để quên anh như thế nào nhỉ? Đã có lúc em cố tình ngồi trước mặt anh nhắn tin để em trai em nói "chị có người yêu hay sao mà hay nhắn tin thế" trước mặt anh. Những lúc ấy, anh đang cười bỗng nhiên im lặng, quay sang nhìn em nhưng không nói gì cả cho đến khi biết được rằng không phải em đang nhắn tin cho bạn trai thì anh mới nói chuyện tự nhiên trở lại. Và lần nào cũng thế, không bao giờ em chơi hết được trò chơi chọc tức anh, vì mỗi khi thấy anh không nói, em lại không thể dấu nổi lòng mình, không thể phớt lờ và chính em lại phá bỏ nó, em thật dở hơi!

Đến bây giờ chúng mình vẫn thế, anh vẫn không nói gì, em vẫn không biết liệu anh có yêu em không, cả em cũng không nói và thế là chúng mình vẫn cứ theo đuổi hình bóng của nhau, hay là chỉ có em thôi hả anh?

Người ta khổ vì chen ngõ chật

Cửa đóng bưng nhưng càng quyết xông vào

Rồi bị thương người ta giữ gươm đao

Không muốn chữa, không muốn lành thứ độc

Đã được xem 4847 lần
Sưu tầm bởi: True Love
Cập nhật ngày 28/08/2007


CẢM NHẬN
????
wao hay wé.bạn làm văn hay fải biết ý.Mà bạn ơi đâu fải con trai là có thể ngỏ lời yêu đc chứ chùi.Có nhiều lý do lém bạn ạ.Bạn chưa hiểu nên mới nói vậy thui àh.Mà củng coá khi điều bạn nói là sự thất là anh ấy coá người khác òi.nhưng con trai mà nhiều khi hok nghĩ nhiều về chuyện tình cảm lắm đâu bạn ạ,công danh và sự nghiệp củng wan trọng không kém đâu,coá như thế mới đc chứ.Chứ nếu đàn ồng mà hok coá sự nghiệp thì sao coá thể lo cho người ấy của mình đc chứ bạn nhỉ?Vì vậy nếu đc hãy cố thông cảm cho anh ý đi.Mà nếu đc thì hãy nói thiệt cho anh ý biết điều bạn mún nói ý có thể anh ấy củng mun nhưng hem dám bạn ạ.
Được viết bởi ttt1908 (04/09/2008 - 10:17:36 AM)
Tự cảm nhận thui
Người ta khổ vì chen ngõ chật
Cửa đóng bưng nhưng càng quyết xông vào
Rồi bị thương người ta giữ gươm đao
Không muốn chữa, không muốn lành thứ độc
Được viết bởi TrueLove (03/09/2008 - 11:40:54 AM)
TÌM KIẾM

Search
« Tìm nâng cao »
TIÊU ĐIỂM
10 Tin Nhắn Ấm Áp
Em sẽ yêu anh nếu anh biết........
100 ĐIỀU LÃNG MẠN NHẤT
Bạn đang yêu ???
Những ý tưởng tình yêu
Ði tìm một nửa đích thực của bạn
Phải lòng em
Những lỗi phái nam thường mắc phải khi bắt đầu yêu
Em mãi nghi ngờ tình anh.
Tình đầu mong manh
SÔI ĐỘNG NHẤT
Lần gặp đầu tiên
Lần gặp đầu tiên
Em mất anh, mãi mãi mất anh!
Ý nghĩa của hoa hồng xanh
Gửi Lại Chút Yêu Thương
Tự tình....
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
(^-^)+(^-^)...Nhớ Em...(^-^)+(^-^)
Mưa Trên Đảo Nhỏ
LIÊN KẾT WEB
Game Online
Học thiết kế web
Xem phim - Nghe nhạc
Nhạc Flash
Truyện Tranh
Avatars
Chat trên web
NHÀ TÀI TRỢ
 
Thung lũng Hoa Hồng - Mảnh đất của TÌNH YÊU - Diễn đàn TÌNH YÊU lớn nhất Việt Nam- Love Land - Informatics - Relax worlds
Tình Yêu | Tin Học | Giải Trí | Ngoại ngữ | Nghe nhạc | Xem phim | Flash games | Truyện tranh | Thế giới avatars | 15 phút chia sẻ | Lưu bút
Copyright © 2005 Thung Lũng Hoa Hồng. - All rights reserved. Designed and Coded by Thành Nha