Học ở trường ĐH mấy năm, Lan là người có danh giá lắm. Là con của một quan chức cấp cao ở tỉnh, ko xinh nhưng biết cách trang điểm, học cũng không giỏi nhưng luồn lách giỏi, bao nhiêu bạn bè ngưỡng mộ nhưng cô không nhận lời yêu một ai cả.
Ra trường được mấy tháng, Lan đã nhận lời ngay một anh chàng hơi đẹp trai, làm ăn giỏi và là con của bạn bố Lan khi hai người vừa quen nhau một tháng.
Ngân lại là cô gái con quan huyện ở quê, vẫn mang tiếng nhà giàu và kiêu. Tính cô hơi “chảnh”, lúc nào cũng ta đây là nhất, nên hầu như không có bạn trai nào dám tới gần. Nhà cô lại còn tính tuổi đẹp, tuổi hợp thì mới được yêu.
Qua bốn năm ĐH, cô cũng cô đơn buồn chán. Ra trường đi làm, cô gặp người yêu của bạn thân, nhà giàu, đẹp trai, đã vững vàng ổn định. Thế là cô cũng định cua luôn nhưng không thành. Bạn bè cứ nói với Ngân rằng người đàn ông đích thực người ta không làm thế!
Sau một thời gian đau khổ, mất bạn thân mà chẳng có người yêu, cô cũng vội vàng yêu ngay anh giáo làng ở quê. Chẳng gì cũng bằng chị bằng em, Ngân có người yêu. Có tiền, nhà cô sẽ lo cho anh chàng này chu đáo.
Thanh Hà, một cô gái rất xinh đẹp trẻ trung với chỗ làm thu nhập khá cao. Bao nhiêu chàng tăm tia, cô chẳng để ý một ai. Cô vẫn phàn nàn rằng không gặp ai vừa ý cả, gặp chàng trai nào cô cũng chẳng thấy rung động. Thế rồi sau 1 tuần đi công tác nước ngoài, Hà phải lòng một anh chàng bé bé xinh xinh, mới đi du học về. Và tình yêu đích thực bắt đầu chỉ sau có 5 ngày!
Cưới vội
Những tình yêu gấp gáp đi nhanh, nhường chỗ cho những kết thúc có “hậu”, những đám cưới vội vã. Ngày Lan cưới chồng, cả tỉnh nô nức đồn đại, bởi đây là đám cưới môn đăng hộ đối nhất từ trước tới nay.
Đám cưới tấp nập, dập dìu, cô dâu chú rể hạnh phúc trong niềm vui sướng. Mấy ai biết được rằng chỉ sau vài tuần cưới, no xôi chán chè, chú rể bỏ mặc cô dâu đi công tác nước ngoài triền miên.
Lan về ở với bố mẹ chồng, như một cái bóng, cơm nước, giặt giũ đủ cả. Tiền Lan nhiều lắm, nhưng cần tình cảm, cần một đứa con ôm ấp vỗ về mà chồng cũng không nỡ “cho”. Mấy tháng trôi qua, bố mẹ chồng lại tưởng cô “điếc”, cứ nói ra nói vào, ầm ì, ầm ì. Bề ngoài, ai cũng ghen tị với hạnh phúc của Lan, nhưng biết đâu rằng, những nguy cơ bồ bịch đang đè nặng lên gia đình cô.
Ngân may mắn hơn Lan một chút vì dù sao đám cưới của cô cũng suôn sẻ. Hai vợ chồng thuê một căn phòng ở riêng, đợi bố mẹ Ngân bán mấy mảnh đất dưới quê, chắt chiu giúp vợ chồng cô mua được căn nhà cho bằng chị bằng em. Anh giáo làng của Ngân cũng được mấy bác họ hàng chạy chọt, lên Hà Nội ngon lành. Thế nên, có mang tiếng “chó chui gầm chạn” một tẹo cũng không sao. Bởi với Ngân, có người yêu và lấy được người chồng có học thức như vậy là quý lắm rồi. Cả gia đình Ngân hết lòng vun vén, chiều chuộng anh con rể quý hoá.
Sau tình yêu sét đánh, Thanh Hà vẫn một mình phòng không. Anh chàng đi du học kia cũng mến tài sắc của cô gái xinh đẹp trẻ trung và năng động. Tình yêu kéo dài mấy tháng, anh bắt đầu đòi hỏi cô phải chiều chuộng. Đôi lời qua lại cãi cọ, dần dà, tình yêu có những rạn nứt, vì Hà không thể “hợp” với lối sống Tây hoá của người yêu.
Lâu dần, ngột ngạt với những lần gặp nhau gặng hỏi, đe nẹt và cả dỗ dành, anh chàng người yêu đã chủ động chia tay với Hà bởi “chúng ta không hợp nhau”. Thế rồi anh chàng lại lên máy bay về nơi phương trời xa tít với lời hứa thuở nào “Anh cũng sẽ đưa em sang bên đấy du học nhé”! Cô gái ở lại càng xót xa và càng lánh đàn ông hơn.
Có muôn ngàn con đường dẫn tới tình yêu và hôn nhân, nhưng có lẽ phải suy nghĩ thật chín chắn khi bạn quyết chọn cho mình một lối.