Tôi đã yêu anh nhiều lắm, anh có biết không. Sao anh vô tâm thế hay là anh vô tình. Anh không quan tâm đến tình cảm của em đã dành cho anh. Em cũng như bao cô gái khác,Với em có những khi em chỉ cần một cái ôm nhẹ của anh, một cái nũng nịu của đứa con gái khi yêu với người yêu cũng là thứ xa lạ với em rồi. Em cảm giác mình không thể nào và không bao giờ mình có được những thứ ấy, tại sao vậy? Em đáng bị đối xử như thế lắm không anh? Nhiều khi em muốn thốt lên những điều ấy với anh để anh hiểu rằng có những lúc em đang cố gượng cười đấy chỉ để mong anh có được một ngày thanh thản, nhẹ nhõm sau công việc áp lực. Nhưng anh đâu hiểu tâm trạng rối bời của đứa con gái này, nó yêu và nó cũng cần được yêu thưong lắm chứ. Nó thèm lắm một tin nhắn, một cuộc điện thoại của anh chỉ để nói "yêu và nhớ em nhiều lắm"